Em có nhớ anh không
Anh có biết những cơn gió mùa thu se lạnh len lỏi qua khung cửa sổ, mang theo hương hoa sữa nồng nàn, lại khiến em nhớ về anh da diết? Em nhớ nụ cười hiền như nắng sớm, nhớ ánh mắt ấm áp như muốn thiêu đốt mọi khoảng cách. Em nhớ những buổi chiều tà, ta tay trong tay dạo bước trên con đường đầy lá vàng rơi, lòng ngập tràn hạnh phúc.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Ký ức về anh luôn hiện hữu trong tim em</h2>
Mỗi khi chiều xuống, nhìn ánh hoàng hôn buông dần sau rặng cây, em lại nhớ về anh, nhớ về những kỷ niệm ngọt ngào ta đã có. Anh có nhớ những buổi hẹn hò lãng mạn dưới bầu trời đầy sao? Anh có nhớ những lần ta cùng nhau vượt qua khó khăn, thử thách? Tất cả vẫn còn nguyên vẹn trong trái tim em, như thể mới chỉ là ngày hôm qua.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Khoảng cách không thể xóa nhòa hình bóng anh</h2>
Dù giờ đây, chúng ta không còn bên nhau, khoảng cách địa lý có thể ngăn cách đôi ta, nhưng trong sâu thẳm trái tim em, anh vẫn luôn hiện hữu. Em vẫn luôn nhớ về anh, nhớ về những lời hứa hẹn ngọt ngào, nhớ về những giấc mơ chung ta từng ấp ủ.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Liệu anh có còn nhớ đến em?</h2>
Giữa dòng đời tấp nập, liệu anh có giây phút nào nhớ về em, nhớ về những kỷ niệm xưa cũ? Liệu trong tim anh, hình bóng em có còn hiện hữu như trong tim em vẫn luôn khắc ghi về anh? Em tự hỏi, liệu anh có còn nhớ đến em, nhớ đến cô gái nhỏ bé đã từng dành trọn trái tim cho anh?
Dù câu trả lời có ra sao, em vẫn sẽ luôn giữ anh trong một góc nhỏ bé nhất của trái tim mình. Nơi đó chất chứa những kỷ niệm đẹp nhất, những rung động đầu đời trong sáng và thuần khiết nhất. Em sẽ luôn trân trọng những khoảnh khắc ta đã có với nhau, và cầu chúc cho anh luôn hạnh phúc trên con đường phía trước.