Nỗi nhớ về miền Trung

essays-star4(291 phiếu bầu)

Giới thiệu: Bài thơ "Biển gọi" của Thuận Hữu là một tác phẩm trữ tình, mang lại cho người đọc cảm giác về sự nhớ nhung và sự trăn trở của nhân vật chính về quê hương miền Trung. Trong bài thơ này, tác giả đã sử dụng nhiều hình ảnh và từ ngữ để làm nổi bật cảnh sắc thiên nhiên và con người miền Trung, tạo nên một bức tranh sống động và gần gũi. Phần 1: Nỗi nhớ về quê hương - Nhân vật trữ tình trong bài thơ là một cô gái trẻ, sống xa cách quê hương miền Trung. - Cô gái trẻ nhớ về những ngày tháng qua ở quê hương, khi cô ta vui chơi trên những con đường nhỏ vắt ngang triền cát, ngắm nhìn những cánh đồng dương gầy xơ xác. - Cô gái trẻ nhớ về những bữa trưa nóng nực, khi cô ta đi về trên cát mù tung, cảm giác như đang chạy trên những con đường cũ, với những nón che nghiêng và mái tóc thề. Phần 2: Nỗi nhớ về gia đình và bạn bè - Cô gái trẻ nhớ về những ngày tháng qua khi cô ta cùng gia đình và bạn bè vui chơi trên những con đường cũ, ngắm nhìn những cánh đồng dương gầy xơ xác. - Cô gái trẻ nhớ về những bữa trưa nóng nực, khi cô ta cùng gia đình và bạn bè đi về trên cát mù tung, cảm giác như đang chạy trên những con đường cũ, với những nón che nghiêng và mái tóc thề. Phần 3: Nỗi nhớ về quê hương - Cô gái trẻ nhớ về những ngày tháng qua khi cô ta cùng gia đình và bạn bè vui chơi trên những con đường cũ, ngắm nhìn những cánh đồng dương gầy xơ xác. - Cô gái trẻ nhớ về những bữa trưa nóng nực, khi cô ta cùng gia đình và bạn bè đi về trên cát mù tung, cảm giác như đang chạy trên những con đường cũ, với những nón che nghiêng và mái tóc thề. Phần 4: Nỗi nhớ về gia đình và bạn bè - Cô gái trẻ nhớ về những ngày tháng qua khi cô ta cùng gia đình và bạn bè vui chơi trên những con đường cũ, ngắm nhìn những cánh đồng dương gầy xơ xác. - Cô gái trẻ nhớ về những bữa trưa nóng nực, khi cô ta cùng gia đình và bạn bè đi về trên cát mù tung, cảm giác như đang chạy trên những con đường cũ, với những nón che nghiêng và mái tóc thề. Kết luận: Bài thơ "Biển gọi" của Thuận Hữu là một tác phẩm trữ tình, mang lại cho người đọc cảm giác về sự nhớ nhung và sự trăn trở của nhân vật chính về quê hương miền Trung. Tác giả đã sử dụng nhiều hình ảnh và từ ngữ để làm nổi bật cảnh sắc thiên nhiên và con người miền Trung, tạo nên một bức tranh sống động và gần gũi. Bài thơ này là một lời gọi đến quê hương, một lời nhớ về những ngày tháng qua, và một lời trăn trở về những điều đã qua đi.