Phân tích cảm nhận khổ 3 trong bài "Đây mùa Thu tới" của Xuân Diệu
Bài thơ "Đây mùa Thu tới" của Xuân Diệu là một tác phẩm nổi tiếng trong văn học Việt Nam, nó đã gợi lên trong tôi những cảm xúc sâu sắc về khổ đau và cô đơn. Trong bài viết này, chúng ta sẽ phân tích cảm nhận khổ 3 trong bài thơ này. Đầu tiên, chúng ta cảm nhận được sự cô đơn và xa cách trong câu "Thỉnh thoảng nàng trăng tựa ngẩn ngơ". Trăng, một biểu tượng của sự sáng sủa và tình yêu, ở đây lại tỏ ra ngẩn ngơ và xa cách. Điều này tạo ra một cảm giác cô đơn và buồn bã, như một người đang đứng một mình dưới ánh trăng và cảm nhận sự xa lạ và cô đơn. Tiếp theo, câu "Non xa khởi sự nhạt sương mờ" mang đến cho chúng ta một cảm giác khổ đau và mất mát. Non xa, như một biểu tượng của quê hương và kỷ niệm, bị xa cách và mờ mịt trong sương mù. Điều này tạo ra một cảm giác mất mát và khó khăn, như một người đang xa cách với quê hương và những kỷ niệm thân thương. Cuối cùng, câu "Đã nghe rét mướt luồn trong gió... Đã vắng người sang những chuyến đò..." tạo ra một cảm giác cô đơn và đau khổ. Tiếng gió rét mướt và sự vắng mặt của người thân yêu trong những chuyến đò tạo ra một không gian trống rỗng và cảm giác cô đơn. Chúng ta có thể cảm nhận được sự đau khổ và khó khăn của nhân vật trong bài thơ này. Tổng kết lại, bài thơ "Đây mùa Thu tới" của Xuân Diệu đã tạo ra trong tôi những cảm xúc sâu sắc về khổ đau và cô đơn. Những câu thơ như "Thỉnh thoảng nàng trăng tựa ngẩn ngơ", "Non xa khởi sự nhạt sương mờ" và "Đã nghe rét mướt luồn trong gió... Đã vắng người sang những chuyến đò..." đã tạo ra một không gian cảm xúc đau khổ và xa cách. Bài thơ này là một tác phẩm đáng để khám phá và suy ngẫm về cuộc sống và tình yêu.