Bên Cạnh Tôi
Hôm nay, khi tôi ngồi trong lớp học, có một cô gái ngồi bên cạnh tôi. Ban đầu, tôi không để ý nhiều về cô ấy, chỉ biết rằng cô ấy có mái tóc dài và mắt to. Nhưng dần dần, tôi bắt đầu quan sát cô ấy kỹ hơn. Cô ấy luôn mang theo một cuốn sổ và một cây bút, và thường xuyên ghi chép những điều giáo viên nói. Đôi khi, cô ấy nhìn ra cửa sổ và cười nhẹ, nhưng cũng có những lúc cô ấy nhìn mặt trời màu xám và nhăn mày suy tư. Tôi tự hỏi liệu cô ấy đang nghĩ gì, nhưng tôi không dám hỏi. Mỗi khi giáo viên đặt câu hỏi, cô ấy luôn trả lời một cách tự tin và sáng tạo. Tôi ngạc nhiên với sự thông minh và sự tự tin của cô ấy. Đôi khi, khi tôi nhìn sang phía cô ấy, cô ấy cũng đang nhìn tôi. Chúng tôi cười nhẹ và rồi quay lại công việc của mình. Dần dần, tôi bắt đầu quen với sự hiện diện của cô ấy bên cạnh tôi. Mỗi buổi học, tôi cảm thấy an tâm khi có cô ấy ở đây. Dù chúng tôi chưa từng nói chuyện nhiều, nhưng tôi cảm thấy có một sợi liên kết nhỏ nhoi giữa chúng tôi. Cuối cùng, khi tiết học kết thúc, tôi nhìn cô ấy và nở một nụ cười. Cô ấy cũng đáp lại bằng một nụ cười ấm áp. Tôi không biết tên cô ấy, nhưng từ giờ, tôi biết rằng mỗi buổi học, bên cạnh tôi luôn có một người bạn mới, một người bạn không cần phải biết tên, chỉ cần cảm nhận được sự hiện diện yên bình và ấm áp. Đó là câu chuyện về cô gái ngồi bên cạnh tôi, một người bạn không từng nói chuyện, nhưng đã để lại dấu ấn trong tâm hồn tôi.