Phong cách văn chính luận của Hồ Chí Minh
Phong cách văn chính luận của Hồ Chí Minh được thể hiện rõ qua việc sử dụng các trích dẫn từ các bản Tuyên ngôn độc lập của các nước khác nhau. Trong bài viết này, chúng ta sẽ tìm hiểu về phong cách này thông qua việc phân tích hai đoạn trích từ bản Tuyên ngôn Độc lập của Mỹ và bản Tuyên ngôn Nhân quyền và Dân quyền của Cách mạng Pháp. Trích dẫn đầu tiên từ bản Tuyên ngôn Độc lập của Mỹ năm 1776 cho thấy Hồ Chí Minh đã lấy cảm hứng từ câu "Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng". Đây là một câu chủ đạo trong bản Tuyên ngôn Độc lập của Mỹ và Hồ Chí Minh đã suy rộng nghĩa của nó để áp dụng cho tất cả các dân tộc trên thế giới. Ông cho rằng tất cả mọi người đều sinh ra bình đẳng và có quyền sống, quyền tư do và quyền mưu cầu hạnh phúc. Trích dẫn thứ hai từ bản Tuyên ngôn Nhân quyền và Dân quyền của Cách mạng Pháp năm 1791 cũng được Hồ Chí Minh sử dụng để làm sáng tỏ phong cách văn chính luận của mình. Trích dẫn này nói về quyền tự do và quyền dân quyền của con người. Hồ Chí Minh đã nhấn mạnh rằng những lẽ phải trong trích dẫn này không thể bị chối cãi. Ông đã sử dụng những lẽ phải này để khẳng định quyền tự do và độc lập của Việt Nam. Từ việc phân tích hai đoạn trích trên, chúng ta có thể thấy rõ phong cách văn chính luận của Hồ Chí Minh. Ông sử dụng các trích dẫn từ các bản Tuyên ngôn độc lập của các nước khác nhau để làm sáng tỏ quan điểm của mình. Ông cũng sử dụng các lẽ phải và những câu chủ đạo để thể hiện quyền tự do và độc lập của Việt Nam. Phong cách văn chính luận của Hồ Chí Minh là một phong cách lạc quan và tích cực, luôn tìm cách thể hiện quyền bình đẳng và quyền tự do của con người. Trên đây là một số điểm sáng tỏ về phong cách văn chính luận của Hồ Chí Minh dựa trên việc phân tích hai đoạn trích từ các bản Tuyên ngôn độc lập. Phong cách này được thể hiện qua việc sử dụng các trích dẫn, lẽ phải và câu chủ đạo để thể hiện quan điểm của ông.