Một Chuyện Xấu Hổ Của Tôi
Khi tôi còn nhỏ, có một sự việc đã xảy ra khiến tôi cảm thấy xấu hổ và muốn chui vào một cái lỗ để biến mất. Đó là một buổi sáng đẹp trời, tôi đến trường muộn vì đã ngủ quên. Tôi cố gắng chạy nhanh để không bị trễ hơn nữa, nhưng đến khi tôi đến trước cổng trường, tôi nhận ra rằng tôi đã quên mang theo cặp sách của mình. Tôi cảm thấy hoảng sợ và không biết phải làm gì. Tôi không thể vào lớp mà không có sách, nhưng tôi cũng không thể quay lại nhà vì sẽ mất thời gian quá lâu. Tôi đã quyết định đi vào trường và hy vọng rằng không ai sẽ để ý đến việc tôi không có sách. Nhưng đến khi tôi vào lớp, mọi người đã nhìn chằm chằm vào tôi. Tôi cảm thấy xấu hổ và không thể tránh khỏi cảm giác này. Cô giáo của tôi đã hỏi tại sao tôi không mang sách và tôi không thể trả lời. Tôi chỉ có thể cúi đầu và cảm thấy xấu hổ hơn bao giờ hết. Sau đó, cả lớp bắt đầu cười và chế giễu tôi. Tôi cảm thấy như mình đang bị đánh bại và không thể nói một lời. Tôi chỉ muốn biến mất và không bao giờ phải đối mặt với sự xấu hổ này nữa. Từ sự việc đó, tôi đã học được một bài học quan trọng về sự chuẩn bị và trách nhiệm. Từ đó, tôi luôn luôn kiểm tra và đảm bảo rằng tôi đã chuẩn bị đầy đủ trước khi đi đâu đó. Tôi cũng đã học cách đối mặt với sự xấu hổ và không để nó ảnh hưởng đến lòng tự trọng của mình. Dù cho sự việc đó đã xảy ra cách đây nhiều năm, nhưng tôi vẫn còn nhớ rõ cảm giác xấu hổ đó. Nó đã trở thành một bài học quý giá và giúp tôi trưởng thành hơn. Từ đó, tôi đã học cách đối mặt với những tình huống khó khăn và không để sự xấu hổ làm mất đi lòng tự tin của mình. Cuối cùng, tôi hiểu rằng mọi người đều có những lúc xấu hổ và không hoàn hảo. Quan trọng là chúng ta học được từ những sai lầm và trở nên mạnh mẽ hơn. Và tôi tin rằng, bất kể những chuyện xấu hổ nào xảy ra, chúng ta đều có thể vượt qua và trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình.