Âm thanh của sự im lặng: Một cuộc trò chuyện với thầy giáo

essays-star4(240 phiếu bầu)

Trong truyện ngắn này, nhân vật chính đã có một cuộc trò chuyện với thầy giáo của mình sau nhiều năm không nhận được tin từ thầy. Nhân vật chính nhận ra rằng việc "nghe" người còn khó khăn hơn "nghe" máy hàng nghìn vạn lần. Máy có thể nhiễu nhưng thật thà và không biết nói dối. Tuy nhiên, âm thanh im lặng của con người có thể "sống động" và "nói" được nhiều hơn lời nói. Nhân vật chính đã nhắc đến những tình huống trong cuộc đời mà lời nói không đủ để diễn đạt tình cảm. Ví dụ, khi một người mẹ muốn nói tình mẫu tử đại dương mênh mông của mình, hoặc khi một cặp tình nhân đến lúc xuôi tay vẫn chỉ có thể nói yêu nhau bằng lời mắt. Sự khinh bỉ tột cùng cũng chỉ có thể nói bằng âm thanh của lặng im... Sau nhiều năm không nhận được tin từ thầy, nhân vật chính bỗng thấy cần phải viết thư cho người thầy già năm xưa. Thầy có thể đã qua đời hoặc vẫn sống ở địa chỉ cũ, nhưng nhân vật chính chỉ biết cần phải viết cho thầy. Rồi anh nhận được một bức thư từ thầy, với nét chữ quen thuộc nhưng run rẩy hơn và xót xa hơn. Thầy cảm ơn nhân vật chính vì vẫn nghĩ đến thầy và đã giúp thầy hiểu thêm nhiều điều. Thầy tâm đắc với nhận xét của nhân vật chính rằng không có sự im lặng, chỉ có những âm thanh ở những tần số đặc biệt mà do những điều kiện hạn chế nhất định mình không "nghe" thấy được. Đó là bi kịch của con người... Gần đây, nhân vật chính biết rằng thầy hiện sống cô độc sau cuộc chia tay với người vợ mấy chục năm im lặng sống bên người chồng chỉ biết đến giảng đường và phòng thí nghiệm. Có thể thầy đã không "bắt" được tần số âm thanh im lặng của người đàn bà ấy. Đây là một cuộc trò chuyện giữa nhân vật chính và thầy giáo, xoay quanh chủ đề âm thanh của sự im lặng và những tình huống trong cuộc đời mà lời nói không đủ để diễn đạt tình cảm.