Sử dụng con trỏ để thay đổi giá trị của biến số thực

essays-star4(196 phiếu bầu)

Trong bài viết này, chúng ta sẽ tìm hiểu về cách sử dụng con trỏ để thay đổi giá trị của một biến số thực. Chúng ta sẽ khai báo hai con trỏ kiểu số thực p1 và p2, và một biến số thực fx. Sau đó, chúng ta sẽ sử dụng con trỏ p1 để gán giá trị 100 cho biến fx. Tiếp theo, chúng ta sẽ sử dụng con trỏ p2 để gán lại giá trị 50 cho biến fx. Cuối cùng, chúng ta sẽ in ra giá trị của biến fx, địa chỉ của biến fx, giá trị của con trỏ p1 và giá trị của con trỏ p2. Khi sử dụng con trỏ để thay đổi giá trị của một biến, chúng ta cần hiểu rõ về cách con trỏ hoạt động. Con trỏ là một biến đặc biệt, nó chứa địa chỉ của một biến khác trong bộ nhớ. Khi chúng ta sử dụng con trỏ để thay đổi giá trị của biến, chúng ta thực ra đang thay đổi giá trị của biến mà con trỏ đang trỏ tới. Trong ví dụ này, chúng ta khai báo hai con trỏ p1 và p2 kiểu số thực. Đầu tiên, chúng ta sử dụng con trỏ p1 để gán giá trị 100 cho biến fx. Khi chúng ta thay đổi giá trị của biến fx bằng cách sử dụng con trỏ p1, thực tế là chúng ta đang thay đổi giá trị của biến mà con trỏ p1 đang trỏ tới, tức là biến fx. Do đó, sau khi gán giá trị 100 cho biến fx, giá trị của biến fx sẽ là 100. Tiếp theo, chúng ta sử dụng con trỏ p2 để gán lại giá trị 50 cho biến fx. Khi chúng ta thay đổi giá trị của biến fx bằng cách sử dụng con trỏ p2, thực tế là chúng ta đang thay đổi giá trị của biến mà con trỏ p2 đang trỏ tới, tức là biến fx. Do đó, sau khi gán lại giá trị 50 cho biến fx, giá trị của biến fx sẽ là 50. Cuối cùng, chúng ta in ra giá trị của biến fx, địa chỉ của biến fx, giá trị của con trỏ p1 và giá trị của con trỏ p2. Kết quả sẽ cho thấy giá trị của biến fx là 50, địa chỉ của biến fx là địa chỉ trong bộ nhớ mà biến fx được lưu trữ, giá trị của con trỏ p1 là địa chỉ của biến fx và giá trị của con trỏ p2 là địa chỉ của biến fx. Trong bài viết này, chúng ta đã tìm hiểu về cách sử dụng con trỏ để thay đổi giá trị của một biến số thực. Chúng ta đã khai báo hai con trỏ kiểu số thực p1 và p2, và một biến số thực fx. Chúng ta đã sử dụng con trỏ p1 để gán giá trị 100 cho biến fx, sau đó sử dụng con trỏ p2 để gán lại giá trị 50 cho biến fx. Cuối cùng, chúng ta đã in ra giá trị của biến fx, địa chỉ của biến fx, giá trị của con trỏ p1 và giá trị của con trỏ p2.