Thu Vịnh - Nét đẹp thanh tao của thơ Nguyễn Du ##

essays-star4(147 phiếu bầu)

Thu Vịnh là một trong những bài thơ nổi tiếng của Nguyễn Du, được sáng tác trong thời gian ông làm quan ở Nghệ An. Bài thơ thể hiện tài năng và tâm hồn của nhà thơ, đồng thời cũng là một bức tranh thu đẹp, đầy chất thơ và triết lý. Thu Vịnh được viết theo thể thơ thất ngôn bát cú Đường luật, với bố cục chặt chẽ, ngôn ngữ giàu hình ảnh và ẩn dụ. Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh "Sông dài, trời rộng, gió thu hiu hiu", gợi lên một không gian bao la, khoáng đạt của mùa thu. Tiếp theo, tác giả miêu tả cảnh sắc thiên nhiên: "Cây cối xanh um, lá vàng rơi rơi", "Núi xanh xa xa, mây trắng bay bay". Những hình ảnh này tạo nên một bức tranh thu đẹp, đầy chất thơ và lãng mạn. Tuy nhiên, ẩn sau vẻ đẹp thiên nhiên ấy là nỗi buồn man mác của mùa thu, của sự tàn phai, của thời gian trôi đi. Câu thơ "Sông dài, trời rộng, gió thu hiu hiu" gợi lên cảm giác cô đơn, trống trải. Câu thơ "Cây cối xanh um, lá vàng rơi rơi" lại ẩn chứa nỗi buồn về sự phai tàn, về sự đổi thay của thời gian. Thu Vịnh không chỉ là một bài thơ miêu tả cảnh sắc thiên nhiên, mà còn là một bài thơ thể hiện tâm trạng của tác giả. Nguyễn Du đã gửi gắm vào bài thơ những tâm tư, tình cảm của mình, những nỗi niềm riêng tư, những suy tư về cuộc đời, về thời gian. Bài thơ kết thúc bằng câu thơ "Thu về, lòng người cũng buồn theo", khép lại một bức tranh thu đầy chất thơ và triết lý. Thu Vịnh là một bài thơ đẹp, một tác phẩm nghệ thuật tinh tế, thể hiện tài năng và tâm hồn của Nguyễn Du. Bài thơ đã để lại cho người đọc những ấn tượng sâu sắc về vẻ đẹp của mùa thu, về nỗi buồn man mác của thời gian, về tâm trạng của con người trước sự đổi thay của cuộc sống.