Kỷ niệm vui đáng thương
Khi tôi còn nhỏ, có một kỷ niệm vui đáng thương mà tôi luôn nhớ mãi. Đó là một ngày hè nóng bức, khi gia đình tôi quyết định đi dạo chơi ở công viên gần nhà. Tôi cùng với ba mẹ và em trai đã có một ngày thật vui vẻ và đáng nhớ. Khi đến công viên, chúng tôi đã tham gia vào nhiều hoạt động thú vị. Tôi nhớ rõ nhất là khi chúng tôi tham gia vào trò chơi đua xe đạp. Ba mẹ tôi đã thuê cho mỗi người một chiếc xe đạp và chúng tôi đã cùng nhau đua trên đường đua nhỏ trong công viên. Tôi cảm thấy hồi hộp và vui sướng khi cả gia đình cùng tham gia vào trò chơi này. Trong suốt cuộc đua, tôi cố gắng đạt được kết quả tốt nhất. Tuy nhiên, tôi không thể nào vượt qua ba mẹ và em trai. Mặc dù vậy, tôi không buồn chán hay thất vọng. Thay vào đó, tôi cảm thấy hạnh phúc vì có thể cùng gia đình tận hưởng khoảnh khắc này. Sau khi cuộc đua kết thúc, chúng tôi đã ngồi lại bên nhau và cười đùa vui vẻ. Tôi nhìn quanh và thấy mọi người xung quanh đều đang tận hưởng niềm vui và hạnh phúc. Đó là một khoảnh khắc đáng nhớ và đáng thương. Kỷ niệm đó đã giúp tôi nhận ra rằng niềm vui không chỉ đến từ việc chiến thắng hay đạt được mục tiêu. Niềm vui còn đến từ những khoảnh khắc chia sẻ và tận hưởng bên nhau. Đó là một bài học quý giá mà tôi đã học được từ kỷ niệm đáng thương ấy. Kể từ đó, tôi luôn cố gắng tận hưởng mỗi khoảnh khắc bên gia đình và biết ơn vì những niềm vui nhỏ bé trong cuộc sống. Kỷ niệm đáng thương ấy đã trở thành một nguồn động lực để tôi sống tích cực và hạnh phúc. Cuộc đua xe đạp trong công viên đã tạo nên một kỷ niệm vui đáng thương trong tâm trí tôi. Đó là một kỷ niệm mà tôi sẽ luôn nhớ và trân trọng suốt đời.