Chuyện kể về Thạch Sanh và trăn tinh
Ngày xưa, có một chàng trai nghèo tên là Thạch Sanh. Thạch Sanh sống lẻ loi một mình trong tủi lều cũ dựng dưới gốc đa. Gia tài của Thạch Sanh chỉ có một cái lược búa, hàng ngày anh lên rừng đốn củi kiếm ăn. Một hôm, có một người hàng rong tên là Lý Thông đi qua đó và nghỉ ở gốc đa. Thấy Thạch Sanh gánh vé một gảnh cùi lởn, Lý Thông nghĩ: "Người này khéo như voi. Nếu anh ta vé ở cùng tôi thì lợi bao nhiêu". Lý Thông lần lượt gợi chuyện và gạ cùng Thạch Sanh kết nghĩa anh em. Vì sớm mồ côi cha mẹ, Thạch Sanh không có vô thân thích, nay lại có người săn sóc đến mình, Thạch Sanh cảm động và vui vẻ nhận lời. Chàng từ giã gốc cây đa để sống chung với mẹ con Lý Thông. Bây giờ trong vùng có một con trăn tinh có nhiều phép lạ, thường ăn thịt người. Quan quân đã nhiều lần đến bắt định diệt trừ nhưng không thể làm gì được. Dân trong vùng phải lập cho nó một cái miếu thờ, hàng năm nộp một mạng người cho nó ăn thịt để nó đỡ phá phách. Năm ấy đến lượt Lý Thông nộp mình. Mẹ con hẳn nghĩ kế lừa cho Thạch Sanh đi chết thay. Chiều hôm đó, Thạch Sanh đi kiếm củi về, Lý Thông dọn một mâm rượu thịt ê hề mời ăn, rồi bảo: - Đêm nay anh đến phiên đi canh miếu thờ, ngại vì đợt cất mè rượu, em chịu khó đi thay anh một đêm, đến sáng lại về. Thạch Sanh thật thà nhận lời và đi ngay. Nửa đêm hôm ấy, Thạch Sanh đang mơ màng nửa thức nửa ngủ, bỗng nghe thấy có tiếng động mạnh sau miếu. Chàng vừa xách búa đứng dậy thì trăn tinh đã hiện ra, nhe nanh vuốt xông vào con mồi. Thạch Sanh không hề sợ hãi, giơ cao búa và đánh thật mạnh vào đầu trăn tinh. Thạch Sanh đã xé xác nó ra làm hai mảnh. Trăn tinh hiện nguyên hình là một con trăn khổng lồ và... Kết thúc câu chuyện ở đây để tạo sự hứng thú và tò mò cho người đọc.