Người Đàn Bà Cũ
Người đàn bà ấy, với tôi, là một câu chuyện buồn. Một câu chuyện nhuốm màu kí ức, về một thời đã xa, về những tháng ngày tuổi trẻ đầy mộng mơ và cả những dại khờ. Người ta vẫn thường gọi bà là “người đàn bà cũ”, một cái tên nghe thật xa cách và cũng thật xót xa.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Góc Khuất Của Quá Khứ</h2>
Người đàn bà ấy từng là một đóa hoa đẹp nhất nhì vùng. Vẻ đẹp ấy khiến bao chàng trai say đắm, si mê. Nụ cười tỏa nắng, ánh mắt biết nói cùng tâm hồn ngây thơ, trong sáng của bà đã vô tình gieo vào lòng người con trai ấy một nỗi nhớ nhung da diết. Họ yêu nhau, một tình yêu nồng cháy, mãnh liệt như chính cái tuổi trẻ của mình.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Lời Hứa Dang Dở</h2>
Nhưng hạnh phúc ngắn chẳng tày gang. Lời hứa hẹn trăm năm, lời thề non hẹn biển năm nào cũng theo gió bay xa. Người con trai ấy vì hoàn cảnh xô đẩy mà rời xa quê hương, bỏ lại người con gái với lời hứa sẽ trở về. Người đàn bà ấy vẫn kiên cường, thủy chung chờ đợi, chờ đợi một hạnh phúc tưởng chừng như đã nắm chắc trong tay.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Nỗi Đau Dai Dẳng</h2>
Thế nhưng, thời gian cứ thế trôi đi, người con trai năm xưa bặt vô âm tín. Người đàn bà ấy vẫn một lòng son sắt, vẫn ngày ngày ngóng trông, chờ đợi. Dần dần, tuổi xuân qua đi, nhan sắc phai tàn, chỉ còn lại một tâm hồn đầy vết thương và một trái tim tràn ngập nỗi đau.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Sự Chờ Đợi Trong Vô Vọng</h2>
Người đời cười chê bà là “người đàn bà cũ”, mỉa mai bà lụy tình, cố chấp. Nhưng có ai hiểu được nỗi lòng của người đàn bà ấy? Có ai thấu hiểu được sự chờ đợi trong vô vọng, sự đau khổ khi bị bỏ rơi, bị phản bội?
Người đàn bà ấy, với tôi, không phải là “người đàn bà cũ”. Bà là hiện thân của sự chung thủy, của một tình yêu son sắt, bất chấp thời gian và những lời gièm pha. Câu chuyện của bà là bài học về tình yêu, về sự hy sinh và cả về những dối trá, phản bội trong cuộc đời.