Những Dấu Chân của Tuổi Trẻ
Những dấu chân lùi lại phía sau, những dấu vết in sâu trên đời chúng tôi những tháng năm trẻ nhất. Mười tám tuổi, hai mươi tuổi, chúng tôi như những cọng cỏ xanh mơn mởn, dày đặc và yếu mềm nhưng cũng mãnh liệt, kiên cường. Mỗi bước chân của chúng tôi trên con đường đầy gió lạ, một chiều không rõ rét. Những cơn gió kia thổi qua, nhẹ nhàng nhưng đầy ý nghĩa, làm lay động lòng người, làm cho những hạt hoa âm thầm chuẩn bị trong lòng đất. Và nơi đó, ẩn chứa trong lòng đất ẩm ướt, nhất định mùa xuân sẽ bùng lên. Mùa xuân của tuổi trẻ, của những ước mơ và khát vọng. Hơn một điều bất chợt, chúng tôi đã đi qua, không tiếc nuối, không hối tiếc. Những dấu chân ấy, những bước đi ấy, là những kỷ niệm đẹp đẽ, là những hồi ức đẹp nhất của tuổi trẻ. Chúng tôi đã để lại những dấu vết, những kỷ niệm đẹp đẽ trên con đường chúng tôi đã đi qua, để nhớ mãi, để tự hào và để tiếp tục bước đi về phía trước, với niềm tin và hy vọng vào tương lai.