Nhạc trong rừng - Sức mạnh của âm nhạc trong cuộc sống

essays-star4(315 phiếu bầu)

Nhạc làm trong rừng em hát giữa Trường Sơn Người sốt rét hát cho người sốt rét Đường ngổn ngang đường đất còn cháy khét Cây mát cho người người mát cho nhau Nhạc ở trong đàn đàn có gì đâu Rừng bỗng chao nghiêng trước sợi dây mỏng mảnh Người bỗng bồn chồn tốt tươi náo động Tay vẫy tay mình mà tưởng nắm tay ai Em hát về rừng em hát về cây Em hát về người đang nghe em hát Anh bỗng quên vừa qua cơn sốt Rừng bỗng quên vừa trận bom đau Anh vịn vào tiếng hát vượt gian lao Những năm Trường Sơn bạn bè trong trẻo quá Tiếng hát đi rồi căn hồm còn đó Thành chiếc hộp đàn giữa lòng đất âm sâu. Phân tích: Bài thơ "Nhạc làm trong rừng em hát giữa Trường Sơn" của nhà thơ Xuân Diệu là một tác phẩm mang tính chất tưởng tượng và biểu cảm cao. Tác giả đã sử dụng hình ảnh của rừng và nhạc để truyền tải thông điệp về sức mạnh của âm nhạc trong cuộc sống. Từ những câu thơ đầu tiên, chúng ta có thể cảm nhận được sự khắc nghiệt của cuộc sống trong chiến tranh. Đường ngổn ngang, đất cháy khét là những hình ảnh tượng trưng cho sự khó khăn và đau khổ. Tuy nhiên, trong cảnh tượng này, nhạc lại xuất hiện như một nguồn sức mạnh và hy vọng. Người sốt rét hát cho người sốt rét, cây mát cho người người mát cho nhau - những dòng thơ này cho thấy tình yêu thương và sự chia sẻ thông qua âm nhạc. Tiếp theo, tác giả sử dụng hình ảnh của rừng và đàn nhạc để tạo ra một bức tranh sống động về sự tương tác giữa con người và thiên nhiên. Rừng chao nghiêng trước sợi dây mỏng mảnh của đàn nhạc, người bỗng bồn chồn tốt tươi náo động. Đây là một cách để nhấn mạnh sự kết nối và tương tác giữa con người và môi trường xung quanh. Trong phần cuối của bài thơ, tác giả nhắc lại sự quên lãng và đau khổ trong quá khứ, nhưng cũng đồng thời nhấn mạnh sức mạnh của âm nhạc để vượt qua những khó khăn. Anh vịn vào tiếng hát vượt gian lao, tiếng hát đi rồi căn hồm còn đó. Đây là một thông điệp tích cực về sức mạnh của âm nhạc để làm dịu đi những đau khổ và tạo ra hy vọng trong cuộc sống. Tổng kết: Bài thơ