Sự Khác Biệt Trong Cách Nhìn Nhận Cuộc Sống Của Hai Nhân Vật Trong Hai Đoạn Trích ##
Hai đoạn trích từ hai tác phẩm khác nhau, nhưng đều phản ánh chân thực cuộc sống của những đứa trẻ nghèo khó, thiếu thốn tình cảm gia đình. Tuy nhiên, cách nhìn nhận và hành động của hai nhân vật lại có sự khác biệt rõ rệt, thể hiện qua những suy nghĩ, lời nói và hành động của họ. Trong đoạn trích "Lum còi", nhân vật "tôi" là một cậu bé bị cha đánh đập, bỏ nhà đi bụi đời. Cậu bé có suy nghĩ đơn giản, chỉ muốn thoát khỏi sự bạo hành của cha. Cậu cho rằng "người lớn khó dữ lắm" và "chẳng thà có má, có ba, bị rấy gì tao cũng chịu". Cậu bé mơ hồ về tương lai, chỉ mong gặp lại mẹ và được mẹ yêu thương. Trong khi đó, nhân vật Lụm lại có một quá khứ bi thương hơn. Cậu bị mẹ bỏ rơi từ nhỏ, sống lang thang, tự lập từ sớm. Cậu có suy nghĩ chín chắn, sâu sắc hơn. Cậu hiểu rằng cuộc sống khó khăn, phải tự mình đối mặt với những thử thách. Cậu không mơ mộng về tình cảm gia đình như "tôi", mà chỉ muốn có một cuộc sống ổn định, không phải lo lắng về cơm áo gạo tiền. Sự khác biệt trong cách nhìn nhận cuộc sống của hai nhân vật được thể hiện rõ nét qua lời thoại của họ. "Tôi" chỉ muốn thoát khỏi sự bạo hành của cha, trong khi Lụm lại muốn có một cuộc sống ổn định, không phải lo lắng về cơm áo gạo tiền. Cậu bé Lụm có suy nghĩ chín chắn, sâu sắc hơn, thể hiện qua câu nói: "Chẳng thà có má, có ba, bị rấy gì tao cũng chịu". Cậu bé Lụm đã trải qua nhiều khó khăn, nên cậu hiểu rằng cuộc sống không dễ dàng, phải tự mình đối mặt với những thử thách. Đoạn trích thứ hai, nhân vật Ninh là một cô bé nghèo khó, phải chịu đựng sự đói khổ. Cô bé có lòng tự trọng cao, không muốn nhận sự giúp đỡ từ người khác. Cô bé tức giận khi Đạt lấy trộm nắm cơm của Chúc, nhưng lại không dám nói ra. Cô bé chỉ biết khóc, thể hiện sự bất lực và đau khổ của mình. Sự khác biệt trong cách nhìn nhận cuộc sống của hai nhân vật thể hiện qua những hành động của họ. "Tôi" bỏ nhà đi bụi đời, trong khi Lụm lại cố gắng kiếm sống bằng chính sức lao động của mình. Ninh không muốn nhận sự giúp đỡ từ người khác, trong khi Đạt lại sẵn sàng lấy trộm nắm cơm để ăn. Qua hai đoạn trích, ta thấy được những số phận bất hạnh của những đứa trẻ nghèo khó, thiếu thốn tình cảm gia đình. Tuy nhiên, cách nhìn nhận và hành động của họ lại có sự khác biệt rõ rệt, thể hiện qua những suy nghĩ, lời nói và hành động của họ. Những câu chuyện này khiến chúng ta suy ngẫm về cuộc sống, về những khó khăn mà con người phải đối mặt, và về sự cần thiết của tình yêu thương, sự chia sẻ trong cuộc sống.