Kỷ niệm đáng nhớ: Dắt người già qua đường đủ 100 dòng
Khi nhìn lại quãng đời trưởng thành của mình, có những kỷ niệm đáng nhớ mà chúng ta không thể nào quên. Trong số đó, một kỷ niệm đặc biệt đã gắn bó mãi với tôi - lần đầu tiên tôi dắt người già qua đường đủ 100 dòng. Đó là một ngày đẹp trời, ánh nắng mặt trời len lỏi qua những tán cây xanh mát. Tôi đang đi bộ trên con đường quen thuộc, khi bỗng nhiên nhìn thấy một người già đang đứng bên lề đường, cố gắng vượt qua những dòng xe qua lại. Tôi không thể nhịn được lòng thương cảm và quyết định giúp đỡ người già kia. Tôi tiến lại gần và nhẹ nhàng chạm vào vai người già. Tôi nhìn vào đôi mắt già cỗi của ông ta, thấy sự biết ơn và tin tưởng. Tôi cảm nhận được tình cảm chân thành và lòng biết ơn từ người già kia. Chúng tôi cùng nhau bước qua từng dòng xe, từng bước chân một. Mỗi bước đi đều là một thử thách, nhưng tôi không bao giờ từ bỏ. Trong quãng đường dài 100 dòng, tôi đã trải qua nhiều cảm xúc khác nhau. Tôi cảm thấy hạnh phúc khi nhìn thấy người già kia an toàn và vui vẻ. Tôi cảm thấy tự hào vì đã làm điều tốt cho người khác. Những nụ cười và lời cảm ơn từ người già kia là động lực lớn để tôi tiếp tục hành trình này. Khi chúng tôi vượt qua dòng cuối cùng, tôi không thể giấu nổi niềm vui trong lòng. Đó là một cảm giác tuyệt vời, một kỷ niệm đáng nhớ. Tôi đã thấy rằng việc giúp đỡ người khác không chỉ mang lại niềm vui cho họ, mà còn mang lại niềm vui và ý nghĩa cho chính bản thân mình. Kỷ niệm đó đã trở thành một bài học quý giá cho tôi. Nó nhắc nhở tôi rằng, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, việc giúp đỡ người khác luôn là điều đáng làm. Một hành động nhỏ có thể tạo ra sự khác biệt lớn trong cuộc sống của người khác. Với kỷ niệm đáng nhớ này, tôi hy vọng rằng mỗi người trong chúng ta đều có thể tìm thấy niềm vui và ý nghĩa trong việc giúp đỡ người khác. Hãy dắt người già qua đường đủ 100 dòng, và chúng ta sẽ cùng nhau tạo nên một thế giới tốt đẹp hơn.