Nghệ thuật xây dựng nhân vật trong đoạn trích "Vợ chồng A Phủ" của Tô Hoài

essays-star4(204 phiếu bầu)

Trong đoạn trích "Vợ chồng A Phủ" của Tô Hoài, nghệ thuật xây dựng nhân vật được thể hiện một cách tinh tế và sắc bén. Tác giả đã sử dụng các chi tiết mô tả và tình huống để tạo nên hình ảnh sống động và đa chiều của nhân vật chính - Mị. Đầu tiên, thông qua mô tả về tình trạng của Mị trong bóng tối, tác giả đã tạo ra một cảm giác bí ẩn và u ám. Mị đứng im lặng, như không biết mình đang bị trói, tạo nên một hình ảnh đầy ám ảnh và đau đớn. Hơi rượu còn nồng nàn, cho thấy Mị đang trong trạng thái say sưa và mơ màng. Tiếng sáo đưa Mị đi theo những cuộc chơi, những đảm chơi, tạo ra một cảm giác mê hoặc và lôi cuốn. Tuy nhiên, qua các chi tiết tiếp theo, tác giả đã thay đổi cảm giác của người đọc về nhân vật Mị. Mị vùng bước đi, nhưng chân đau không cựa được, cho thấy sự yếu đuối và đau khổ của nhân vật. Mị không nghe tiếng sáo nữa, chỉ còn nghe tiếng chân ngựa đạp vào vách, tạo ra một cảm giác lạnh lẽo và cô đơn. Ngựa vẫn đứng yên, gãi chân, nhai có, tạo ra một hình ảnh đối lập với sự đau khổ của Mị. Tác giả cũng sử dụng tình huống để thể hiện tính cách và tâm trạng của nhân vật. Khi trai đang đến bên vách làm hiệu, rủ người yếu dõ vách ra rừng chơi, Mị nin khóc, lại bồi hồi. Cả đêm ấy Mị phải trói đứng như thể, bị dây tròi thịt lại, đau nhức. Tuy nhiên, Mị cũng có những lúc mẽ, lúc tinh, cho tới khi trời tang tàng rồi không biết sáng từ bao giờ. Từ đó, người đọc có thể cảm nhận được sự phức tạp và đa chiều của nhân vật Mị. Tổng kết, qua đoạn trích "Vợ chồng A Phủ", Tô Hoài đã xây dựng nhân vật Mị một cách tinh tế và sắc bén. Từ các chi tiết mô tả và tình huống, tác giả đã tạo nên một hình ảnh sống động và đa chiều của nhân vật, từ sự bí ẩn và u ám đến sự yếu đuối và đau khổ, từ sự mê hoặc và lôi cuốn đến sự lạnh lẽo và cô đơn.