Phân tích cảm xúc của chủ thể trữ tình trong đoạn thơ "Mẹ" của Đỗ Trung Quân ##

essays-star4(217 phiếu bầu)

Trong đoạn thơ "Mẹ" của Đỗ Trung Quân, chủ thể trữ tình thể hiện một cảm xúc sâu nặng và đầy ắp tình yêu thương, nỗi lo và sự trân trọng đối với người mẹ. Đoạn thơ bắt đầu với việc chủ thể bày tỏ rằng con sẽ không đợi một ngày kia để khóc lóc khi mẹ mất đi. Điều này cho thấy sự lo lắng và trách nhiệm của con đối với mẹ, cũng như sự nhận thức về sự vĩnh viễn của cái chết. Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ? Đây là một câu hỏi mà chủ thể đặt ra để thể hiện sự lo lắng về thời gian trôi qua và sự vĩnh viễn của cuộc sống. Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt, chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua, mỗi ngày qua con lại thấy bơ vơ. Những câu này thể hiện sự lo lắng và nỗi buồn của con khi thấy mẹ già nua và con cảm thấy mình đang xa mẹ ngày càng xa. Con mỗi ngày một lớn lên, mẹ mỗi ngày thêm già côi. Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn. Đây là một hình ảnh mạnh mẽ thể hiện sự tương phản giữa sự lớn lên của con và sự già nua của mẹ. Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn thể hiện sự kiên nhẫn và sự hy sinh của mẹ trong cuộc sống. Cuối cùng, con nhận ra rằng mình đã mất mẹ khi có người cài cho con một bông hồng. Đây là một hình ảnh thể hiện sự trân trọng và tình yêu thương của con đối với mẹ. Con nhận ra rằng mình đã mất mẹ khi con nhận ra sự quan trọng của những kỷ niệm và tình yêu thương mà mẹ đã dành cho con. Tóm lại, trong đoạn thơ "Mẹ" của Đỗ Trung Quân, chủ thể trữ tình thể hiện một cảm xúc sâu nặng và đầy ắp tình yêu thương, nỗi lo và sự trân trọng đối với người mẹ. Đoạn thơ thể hiện sự lo lắng và trách nhiệm của con đối với mẹ, sự nhận thức về sự vĩnh viễn của cái chết, sự kiên nhẫn và sự hy sinh của mẹ trong cuộc sống, và sự trân trọng và tình yêu thương của con đối với mẹ.