Đi qua hoa cúc - Một hành trình của tình yêu và tuổi thơ

essays-star4(294 phiếu bầu)

Trong đoạn trích "Đi qua hoa cúc" của tác giả Nguyễn Nhật Ánh, chúng ta được chứng kiến một phương thức biểu đạt chính là sự lặng lẽ và sâu sắc của cảm xúc. Từ những câu văn đơn giản nhưng đầy ý nghĩa, tác giả đã tạo nên một không gian tĩnh lặng, nơi mà nhân vật chính trải qua những suy nghĩ và cảm xúc sâu thẳm. Trong đoạn trích, chúng ta gặp gỡ hai nhân vật chính là tác giả và chị Ngà. Tác giả là người kể chuyện, người trải qua những cảm xúc và suy nghĩ về cuộc sống và tình yêu. Chị Ngà là một nhân vật tưởng như bình thường nhưng lại mang trong mình một mối tình đầu đầy ý nghĩa và kỷ niệm. Nội dung chính của đoạn trích là sự chia tay và luyến tiếc. Tác giả lặng lẽ gật đầu và chạy về nhà để thu dọn đồ đạc, nhưng trong lòng lại đầy những suy nghĩ và cảm xúc. Khi băng qua sân, tác giả chợt nhìn thấy dãy cúc vàng mà chị Ngà đã trồng và chăm sóc, nhưng giờ đây không còn ai để nâng niu chúng. Điều này khiến tâm trạng của tác giả trở nên nặng nề và buồn bã. Ý nghĩa của câu "Chiều nay tôi ra đi, tuổi thơ tôi ở lại, mối tình đầu của tôi ở lại và màu hoa kỷ niệm kia cũng ngập ngùng ở lại..." là sự liên kết mạnh mẽ giữa tình yêu và tuổi thơ. Tác giả nhận thấy rằng dù anh ta ra đi, nhưng tuổi thơ và mối tình đầu của anh ta vẫn còn sống mãi trong ký ức và kỷ niệm. Màu hoa cúc kia cũng trở thành biểu tượng cho những kỷ niệm đẹp và ngọt ngào của tình yêu và tuổi thơ. Câu này thể hiện sự luyến tiếc và sự gắn kết mạnh mẽ với quá khứ, đồng thời cũng thể hiện sự chấp nhận và tiếp tục cuộc sống mới. Trong tổng thể, đoạn trích "Đi qua hoa cúc" của Nguyễn Nhật Ánh đã thành công trong việc biểu đạt sự lặng lẽ và sâu sắc của cảm xúc. Từ những câu văn đơn giản nhưng đầy ý nghĩa, tác giả đã tạo nên một không gian tĩnh lặng, nơi mà nhân vật chính trải qua những suy nghĩ và cảm xúc sâu thẳm về tình yêu và tuổi thơ.