Phân tích cảm nhận về đoạn trích "Nhớ con sông quê" của Tế Hanh
Đoạn trích "Nhớ con sông quê" của Tế Hanh mang đến cho người đọc hình ảnh tươi đẹp về quê hương, sự thanh bình và yên tĩnh của cuộc sống nông thôn. Trong đoạn trích, con sông xanh biếc và hàng tre được mô tả như những hình ảnh mộng mơ, tạo nên một bức tranh hùng vĩ và tĩnh lặng. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ hình ảnh mạch lạc để tạo nên một cảm giác yên bình và ấm áp. Đoạn trích cũng thể hiện sự kết nối mạnh mẽ giữa con người và thiên nhiên. Tâm hồn tác giả được miêu tả như một buổi trưa hè, toả nắng xuống lòng sông lấp loáng, tạo nên một cảm giác gần gũi và thân thuộc. Sự kết hợp giữa tâm hồn con người và vẻ đẹp tự nhiên tạo nên một không gian yên bình và an lành. Từ đoạn trích, chúng ta có thể cảm nhận được sự yêu quý, tình cảm sâu sắc mà tác giả dành cho quê hương và con sông quê. Điều này gợi mở cho chúng ta về tình yêu thương và sự gắn bó mạnh mẽ với quê hương, nơi mà tâm hồn tác giả luôn hòa mình vào vẻ đẹp tự nhiên và cuộc sống bình dị. Tóm lại, đoạn trích "Nhớ con sông quê" của Tế Hanh không chỉ là một miêu tả về quê hương mà còn là sự thể hiện của tình yêu thương và sự kết nối sâu sắc giữa con người và thiên nhiên.