Lời mẹ nói con không nghe, giờ hối hận không kịp

essays-star4(187 phiếu bầu)

Khi tôi còn nhỏ, mẹ luôn dành thời gian để nói chuyện với tôi và chia sẻ những bí mật của cuộc sống. Tuy nhiên, tôi không thực sự lắng nghe những lời mẹ nói, và giờ đây tôi cảm thấy hối hận vì những điều đó. Mẹ luôn dành thời gian để ru con và chia sẻ những bí mật của cuộc sống. Tuy nhiên, tôi không thực sự lắng nghe những lời mẹ nói, và giờ đây tôi cảm thấy hối hận vì những điều đó. Lời mẹ ru ngọt ngào, nhỏ bùi, ngọt sao. Lời mẹ nói ấm áp bên tai, xin lỗi mỗi lần cãi bướng với mẹ. Tôi đã không lắng nghe những lời mẹ nói, và giờ đây tôi cảm thấy hối hận vì những điều đó. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn. Tôi đã không biết cách để nói, và tuổi dậy thì nào cũng làm ba mẹ lo và buồn.