Cuộc đời đầy hy vọng của Tèo
Tèo, một cậu bé tám tuổi, nhỏ hơn tôi và Nghị hai tuổi. Dù sinh ra và lớn lên ở nông thôn, Tèo không hề mang vẻ ngoài của một đứa trẻ nhà quê. Với gương mặt sáng sủa, Tèo luôn toát lên sự tươi vui và không ngại khó khăn. Một ngày nọ, khi tôi và Nghị đến thăm nhà Tèo, cậu vẫn nằm trên giường. Tèo mặc chiếc áo ngắn tay màu đỏ đã phai màu và một chiếc quần cộc màu xám dài tới gối. Cậu kê đầu trên hai chiếc gối xếp chồng lên nhau, ánh mắt lơ đãng nhìn qua cửa sổ. Nghị giới thiệu tôi với Tèo và cậu chỉ gật đầu chào mừng. Dường như cậu vui mừng khi có người đến thăm, nhưng không thèm ngồi dậy. Tôi không khỏi bực mình và hỏi Tèo về lịch sự. Nghị vội vàng giải thích rằng Tèo không thể ngồi dậy vì một tai nạn cách đây bốn tháng. Tèo đã ngã từ trên cầu xuống suối. Cầu làm bằng những mảnh ván gập ghềnh, và trong mùa khô, suối cạn lởm chởm những đá. Khi Tèo trượt chân, cậu đập người vào đá và bất tỉnh. Mọi người tưởng rằng cậu đã chết, nhưng Tèo đã vượt qua được như một phép màu. Tuy nhiên, cột sống của cậu bị tổn thương nặng, khiến cậu phải nằm một chỗ từ đó. Đó là câu chuyện mà Nghị kể cho tôi. Nhìn Tèo, tôi tự hỏi tại sao một cậu bé đáng yêu như vậy lại phải gặp số phận đau lòng như vậy. Tuy nhiên, Tèo không bao giờ hé môi về tai nạn của mình. Tôi muốn nghe Tèo kể chuyện, nhưng không có cơ hội. Ngay khi tôi được giới thiệu, Nghị đã nhanh chóng chen ngang và kể về một bộ phim mà cậu đã xem lần đầu tiên khi còn ba tuổi. Đó là một bộ phim về thợ lặn. Tôi hỏi Nghị vì sao người ta lại thả thợ lặn xuống biển, nhưng cậu không nhớ rõ. Cuộc đời của Tèo đầy hy vọng. Dù gặp phải tai nạn đáng tiếc, cậu vẫn giữ được niềm tin và sự lạc quan. Tôi tin rằng Tèo sẽ vượt qua khó khăn và có một tương lai tươi sáng.