Đau đớn thay phận đàn bà: Gặp gỡ giữa đường
Lòng đau sanh môi thương tâm, Thoắt nghe Kiêu đã đầm đầm châu sa. Đau đớn thay phận đàn bà! Lời rằng bạc mệnh cũng là lời chung. Ngày xanh mòn mỏi má hồng phôi pha. Sống làm vợ khắp người ta, Hai thay thác xuống làm ma không chông. Nào người phụng cha loạn chung, Nào người tích lũy tham hồng là ai? Đã không kẻ đoái người hoài, Săn đây ta thắp một vài nén nhang. Gọi là gặp gỡ giữa đường, Họa là người dưới suối vàng biết cho. Lầm rầm khẩn vái nhỏ to, Sup ngôi đặt cỏ trước mó bước ra. Một vùng cỏ áy bóng tà, Giảng giải: Bài thơ trên là một tác phẩm thể hiện sự đau đớn và nỗi buồn của phụ nữ trong xã hội. Tác giả sử dụng hình ảnh của Kiêu để thể hiện sự đau khổ và bất công mà phụ nữ phải chịu đựng. Bài thơ cũng đưa ra câu hỏi về việc ai là người phụng cha loạn chung và ai là người tích lũy tham hồng. Tác giả sử dụng ngôn ngữ và hình ảnh mạnh mẽ để thể hiện sự đau đớn và nỗi buồn của phụ nữ. Tác phẩm này cũng đưa ra một lời kêu gọi cho sự thay đổi và cải thiện tình trạng của phụ nữ trong xã hội. Bài thơ trên là một tác phẩm thể hiện sự đau đớn và nỗi buồn của phụ nữ trong xã hội. Tác giả sử dụng hình ảnh của Kiêu để thể hiện sự đau khổ và bất công mà phụ nữ phải chịu đựng. Bài thơ cũng đưa ra câu hỏi về việc ai là người phụng cha loạn chung và ai là người tích lũy tham hồng. Tác giả sử dụng ngôn ngữ và hình ảnh mạnh mẽ để thể hiện sự đau đớn và nỗi buồn của phụ nữ. Tác phẩm này cũng đưa ra một lời kêu gọi cho sự thay đổi và cải thiện tình trạng của phụ nữ trong xã hội.