Bàn tay ấm áp ##

essays-star4(238 phiếu bầu)

Bố tôi là một người đàn ông giản dị, ít nói. Những lúc tôi gặp khó khăn, bố luôn ở bên cạnh, không nói nhiều nhưng ánh mắt bố đầy sự bao dung và yêu thương. Tôi nhớ nhất là những lúc tôi bị ốm. Bố luôn thức trắng đêm, nhẹ nhàng lau mồ hôi cho tôi, pha nước ấm, đút từng thìa cháo vào miệng tôi. Bàn tay bố ấm áp, dịu dàng, xoa dịu đi những cơn đau của tôi. Có lần, tôi bị trượt chân ngã, chân bị sưng to. Bố vội vàng đưa tôi đi bệnh viện, lo lắng đến mức không nói nên lời. Khi bác sĩ bảo tôi phải bó bột, bố đã tự tay bó bột cho tôi, cẩn thận từng li từng tí. Bố còn tự tay nấu những món ăn ngon, bổ dưỡng để tôi mau chóng hồi phục. Bố không phải là người giỏi nói lời yêu thương, nhưng hành động của bố đã nói lên tất cả. Bố là người hùng thầm lặng, luôn âm thầm bảo vệ và yêu thương tôi. Bố là chỗ dựa vững chắc, là điểm tựa tinh thần cho tôi trong cuộc sống. Tôi biết ơn bố rất nhiều. Bố là người cha tuyệt vời nhất mà tôi từng có.