Tác dụng nghệ thuật kể chuyện trong truyện ngắn "Mùa giáp hạt" của Phan Đức Lộc ##
Truyện ngắn "Mùa giáp hạt" của Phan Đức Lộc là một tác phẩm văn học xuất sắc, thể hiện tài năng kể chuyện của tác giả. Qua truyện, Phan Đức Lộc đã sử dụng các kỹ thuật kể chuyện nghệ thuật để tạo nên một tác phẩm đầy cảm xúc và ý nghĩa. Một trong những kỹ thuật kể chuyện được sử dụng trong truyện là việc tạo sự tương tác giữa nhân vật và môi trường xung quanh. Tác giả đã mô tả kỹ lưỡng cảnh vật và thời tiết trong mùa giáp hạt, tạo nên một không gian sống động và chân thực. Điều này giúp người đọc cảm nhận được sự khắc nghiệt và khó khăn của mùa mưa bão, đồng thời cũng thể hiện sự kiên nhẫn và lòng dũng cảm của nhân vật chính. Hơn nữa, tác giả còn sử dụng các biểu hiện và hành động của nhân vật để thể hiện tâm trạng và tình cảm của họ. Qua những cử chỉ nhỏ nhặt, người đọc có thể cảm nhận được sự lo lắng và quan tâm của nhân vật đối với người khác. Điều này giúp tạo sự kết nối và đồng cảm giữa nhân vật và người đọc, làm cho câu chuyện trở nên sống động và đáng để người đọc theo dõi. Ngoài ra, tác giả còn sử dụng các sự kiện và tình huống trong truyện để tạo sự bất ngờ và giữ sự chú ý của người đọc. Những tình tiết bất ngờ và đầy cảm xúc giúp tạo sự hấp dẫn và giữ sự tò mò của người đọc, làm cho câu chuyện trở nên thú vị và đáng để đọc. Tóm lại, tác dụng nghệ thuật kể chuyện trong truyện ngắn "Mùa giáp hạt" của Phan Đức Lộc là để tạo nên một tác phẩm văn học đầy cảm xúc và ý nghĩa. Tác giả đã sử dụng các kỹ thuật kể chuyện nghệ thuật để tạo sự tương tác giữa nhân vật và môi trường, thể hiện tâm trạng và tình cảm của nhân vật, và tạo sự bất ngờ và giữ sự chú ý của người đọc. Điều này giúp câu chuyện trở nên sống động và đáng để người đọc theo dõi.