Bên Cạnh
Hôm nay, tôi muốn kể cho bạn nghe về một trải nghiệm thú vị khi ngồi cạnh một người bạn mới. Đó là một buổi chiều đẹp, ánh nắng vàng rọi xuống qua cửa sổ, tạo ra bức tranh ấm áp cho không gian xung quanh. Tôi đã ngồi cạnh cô ấy trong lớp học văn học, và điều đầu tiên thu hút tôi chính là cách cô ấy tỏa ra sự tĩnh lặng và sự tập trung vào từng dòng văn. Khi giáo viên đọc một đoạn văn đầy cảm xúc, tôi nhìn sang và thấy cô ấy đang ngước nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt cô ấy như đang mơ mộng về một thế giới khác. Tôi không thể không để ý đến cách cô ấy nhẹ nhàng vuốt nhẹ mái tóc và cười nhẹ khi đoạn văn kết thúc. Đó là lúc tôi nhận ra rằng, dưới vẻ ngoài im lặng, cô ấy chứa đựng biển cảm xúc và suy tư sâu thẳm. Trong giờ học tiếp theo, chúng tôi được phân nhóm làm việc với nhau. Tôi đã có cơ hội trò chuyện và hiểu thêm về cô ấy. Cô ấy không phải là người nói nhiều, nhưng mỗi lời cô ấy nói đều chứa đựng sự sâu sắc và tri thức. Tôi ngạc nhiên khi biết được rằng cô ấy có niềm đam mê với việc viết lách và luôn tìm kiếm cách để thể hiện bản thân qua từng dòng văn. Từ buổi học đó, tôi đã học được rất nhiều từ cô ấy. Sự tĩnh lặng của cô ấy không phải là sự lạnh lùng mà là sự chăm chỉ và sự sâu sắc. Cô ấy đã cho tôi thấy rằng, đôi khi, sự im lặng cũng là một cách để thể hiện bản thân và để tâm hồn được bay bổng. Từ đó, tôi học được cách trân trọng mỗi cái nhìn, mỗi cử chỉ và mỗi từ ngữ của người xung quanh. Vậy là, ngồi cạnh cô ấy không chỉ là một trải nghiệm đơn giản mà còn là một bài học về sự sâu sắc và tĩnh lặng. Tôi tin rằng, trong mỗi người, đều chứa đựng những điều đáng quý và đáng để khám phá, chỉ cần chúng ta dành thời gian để lắng nghe và quan sát. Đó là câu chuyện về cô bạn ngồi cạnh tôi, người đã để lại dấu ấn sâu đậm trong tâm hồn tôi.