Phân tích về cha con người ăn mày trong bài thơ "Phan Huy

essays-star4(297 phiếu bầu)

Bài thơ "Phan Huy" của nhà thơ Phạm Tiến Duật mang đến cho chúng ta một cái nhìn sâu sắc về cuộc sống của cha con người ăn mày. Trong bài thơ, chúng ta được tìm hiểu về cuộc sống khó khăn và đầy gian truân của hai nhân vật chính - cha và con. Ngay từ đầu bài thơ, chúng ta được miêu tả về cha con đang đi qua bến phà sông Tiền. Cha là người hành khất, luôn mang theo một chiếc gậy chấm dày mặt đất. Chiếc gậy này không chỉ là công cụ hỗ trợ đi lại mà còn là biểu tượng cho cuộc sống khó khăn và đầy gian truân mà cha con phải đối mặt hàng ngày. Cha mù hai con mắt, chỉ có thể nhìn bằng đôi bàn chân. Điều này cho thấy cha đã mất đi khả năng nhìn thấy thế giới xung quanh, và con cũng phải đi trong ngơ ngác, không biết điều gì đang xảy ra. Tuy nhiên, dù khó khăn và gian truân, cha và con vẫn luôn đi cùng nhau, dắt tay nhau và cùng nhau vượt qua mọi khó khăn. Bài thơ còn đề cập đến sự thương hại và dửng dưng của người khác đối với cha con. Cha con gặp rất nhiều người khi đến bến phà, nhưng không phải ai cũng thương hại và giúp đỡ họ. Có những người dửng dưng, không quan tâm đến cuộc sống khó khăn của cha con. Điều này cho thấy sự thất vọng và cô đơn mà cha con phải đối mặt trong cuộc sống. Từ những hình ảnh và câu chuyện trong bài thơ "Phan Huy", chúng ta có thể thấy rằng cuộc sống của cha con người ăn mày là một cuộc sống đầy gian truân và khó khăn. Tuy nhiên, qua sự đoàn kết và tình yêu thương của cha con, họ vẫn cố gắng vượt qua mọi khó khăn và tìm niềm vui trong cuộc sống. Bài thơ này là một lời nhắc nhở cho chúng ta về sự quan tâm và sẻ chia với những người khó khăn trong xã hội. Trên đây là phân tích về cha con người ăn mày trong bài thơ "Phan Huy". Chúng ta đã thấy rằng bài thơ này mang đến cho chúng ta một cái nhìn sâu sắc về cuộc sống khó khăn và đầy gian truân của cha con.