Trải nghiệm của một bức tranh bị học sinh quậy phá
Tôi là một bức tranh treo trên tường trong một lớp học. Mỗi ngày, tôi chứng kiến những cảm xúc khác nhau của học sinh khi họ ngồi trong lớp. Tuy nhiên, có một ngày, mọi thứ đã thay đổi. Những học sinh bắt đầu quậy phá và tôi trở thành nạn nhân của sự vô trách nhiệm của họ. Tôi cảm nhận được sự hỗn loạn và tuyệt vọng khi bị họ xé rách, vẽ phấn lên bề mặt của mình. Tôi không thể nói, nhưng tôi cảm nhận được mọi cảm xúc xung quanh. Từ sự hối tiếc đến sự hỗn loạn, tôi trở thành một phần của câu chuyện đau lòng về sự phá hủy và tàn phá. Nhưng qua mỗi vết xước, tôi cũng thấy được sức mạnh của sự phục hồi và hy vọng. Tôi trở thành một minh chứng sống về việc vượt qua khó khăn và tái sinh.