Cuộc trò chuyện của Bác Sa Cừ và cây bàng non
Một ngày trên sân trường, người ta chuyển đến một số cây non để trồng vào khu đất. Họ hàng nhà cây rất vui mừng và chuẩn bị từng bướng đón chào thành viên mới. Cả sân trường trở nên sôi động và hân hoan. Nhưng khi màn đêm buông xuống và vạn vật đều trìm vào giấc ngủ, một tiếng khóc thút thít khẽ vang lên. Đó là tiếng khóc của cây bàng non mới chuyển tới. Bác Sa Cừ, người già đáng yêu và tốt bụng, sống bên cạnh khu đất trồng cây, tỉnh giấc bởi tiếng khóc nhỏ nhẹ. Ông bước ra khỏi nhà và điều tra nguồn tiếng khóc. Ông nhìn thấy cây bàng non đang khóc một mình trong bóng tối. Bác Sa Cừ cảm thấy thương cây và tiến lại gần nó. "Ôi cây bàng non ơi, tại sao em lại khóc?" Bác Sa Cừ hỏi nhẹ nhàng. Cây bàng non ngừng khóc và nhìn Bác Sa Cừ với đôi mắt đầy nước mắt. "Tôi cảm thấy lạc lõng và cô đơn, ông ạ. Tôi vừa mới chuyển đến đây và không biết làm thế nào để thích nghi với môi trường mới." Bác Sa Cừ cười nhẹ và nói: "Đừng lo, em ơi. Tôi sẽ giúp em. Đầu tiên, hãy để tôi giới thiệu với em những cây khác trong khu vườn này. Họ sẽ là bạn tốt của em và giúp em cảm thấy thoải mái hơn." Cây bàng non cảm ơn Bác Sa Cừ và cùng ông đi dạo quanh khu vườn. Bác Sa Cừ giới thiệu cây bàng non với cây xanh khác, như cây sồi, cây thông và cây phượng. Cây bàng non cảm thấy vui mừng khi biết rằng có nhiều cây khác sẽ trở thành bạn của mình. Bác Sa Cừ còn dạy cây bàng non cách thích nghi với môi trường mới. Ông nói: "Hãy lắng nghe tiếng gió, tiếng chim hót và tiếng côn trùng kêu. Hãy cảm nhận ánh sáng mặt trời và mưa rơi trên lá. Hãy trải nghiệm mọi điều xung quanh và hòa mình vào tự nhiên. Bạn sẽ thấy rằng mọi thứ đều tốt đẹp và đáng yêu." Cây bàng non lắng nghe lời khuyên của Bác Sa Cừ và cố gắng thích nghi với môi trường mới. Dần dần, cây bàng non không còn khóc nữa. Thay vào đó, nó trở nên mạnh mẽ và xanh tươi hơn. Cuộc trò chuyện giữa Bác Sa Cừ và cây bàng non đã mang lại niềm vui và hy vọng cho cả hai. Bác Sa Cừ đã giúp cây