Chủ thể trữ tình của bài thơ "Về Thăm Trường Xưa" của Nguyễn Xuân
Bài thơ "Về Thăm Trường Xưa" của tác giả Nguyễn Xuân là một tác phẩm trữ tình đầy cảm xúc. Tác giả đã sử dụng những hình ảnh và từ ngữ tinh tế để tả lại những kỷ niệm và cảm xúc khi trở lại trường xưa. Trong bài thơ, tác giả miêu tả việc con trở lại thăm trường xưa và gặp lại các bạn cùng lớp. Các em áo trắng ngây thơ nói cười, nhưng trong lòng con lại có những hàng lệ tuôn rơi. Điều này cho thấy sự nhớ nhung và xúc động của con khi nhìn lại quá khứ. Tác giả cũng miêu tả sự thay đổi của thời gian qua những dòng thơ. Con xa ngày ấy đến giờ, xa xa tiếng thầy cô giảng bài. Tóc thầy đã bạc điểm ngôi trên đầu. Những hình ảnh này tạo nên một bức tranh về sự thay đổi và tuổi tác của những người thầy cô, đồng thời thể hiện sự biết ơn và tôn trọng của tác giả đối với những người đã dạy dỗ và hướng dẫn mình trong quá khứ. Bài thơ cũng nhấn mạnh vai trò của thầy cô trong việc hướng dẫn tuổi trẻ trên con đường phát triển. Cô thầy là những tấm gương, hướng cho tuổi trẻ con đường mình. Điều này cho thấy sự tôn trọng và biết ơn của tác giả đối với những người đã đóng vai trò quan trọng trong cuộc sống và học tập của mình. Tổng kết, bài thơ "Về Thăm Trường Xưa" của Nguyễn Xuân là một tác phẩm trữ tình đầy cảm xúc, tả lại những kỷ niệm và cảm xúc khi trở lại trường xưa. Tác giả sử dụng những hình ảnh và từ ngữ tinh tế để miêu tả sự nhớ nhung, sự thay đổi của thời gian và vai trò quan trọng của thầy cô trong cuộc sống của mình.