Nỗi Nhức Nhối Của Lòng Con Trước Nỗi Khổ Của Mẹ ##

essays-star4(290 phiếu bầu)

Bài thơ "Đêm mưa" của Tô Hoàn là tiếng lòng đầy xót xa của người con khi chứng kiến cảnh mẹ già tần tảo, chịu đựng gian khổ trong đêm mưa. Cảm xúc của tác giả được thể hiện rõ nét qua những hình ảnh ẩn dụ và những lời tự trách đầy day dứt. Hình ảnh "nhà dột", "gió lùa bốn bên", "mưa rơi sợi thẳng, sợi xiên" gợi lên một khung cảnh ảm đạm, lạnh lẽo, khiến người đọc cảm nhận được sự vất vả, thiếu thốn của mẹ. Câu thơ "Cứ nhắm vào mẹ những đêm trăng trời" là lời tự trách đau đớn của người con khi nhận ra sự hi sinh thầm lặng của mẹ. Mẹ đã dành trọn cuộc đời để chăm sóc, che chở cho con, nhưng chính con lại không thể làm gì để báo đáp công ơn ấy. Câu thơ cuối cùng "Con đi đánh giặc suốt đời/ Mà không che nôi một nơi mẹ nằm" là lời tự vấn đầy day dứt, thể hiện sự ân hận và nỗi đau đớn khôn nguôi của người con. Qua những lời thơ đầy cảm xúc, tác giả đã thể hiện một cách chân thành và sâu sắc tình yêu thương, lòng biết ơn và sự ân hận của người con đối với mẹ.