Dòng sông xanh biếc - Lời kể của một con sông bị ô nhiễm

essays-star4(218 phiếu bầu)

Một lần nọ, tôi đã từng viết về dòng sông xanh biếc ở quê hương tôi. Nước trong sông như gương soi tóc, và hàng tre bên bờ sông như những người bạn thân thiết. Tôi nhớ mãi những ngày thơ ấu, khi tôi và bạn bè tụng lăng tụng 7 bầy chim non bơi lội trên dòng sông. Tôi luôn giơ tay ôm nước vào lòng, cảm nhận sự sống thật thuở ấy. Nhưng giờ đây, khi tưởng tượng mình là dòng sông, tôi không thể không kể lại tâm tình của một con sông bị con người làm ô nhiễm. Ô nhiễm đã làm mất đi vẻ đẹp và sức sống của dòng sông. Nước không còn trong xanh như trước, mà thay vào đó là màu nâu đục và mùi hôi thối. Những hàng tre bên bờ sông cũng đã không còn xanh tươi như trước đây. Tôi, là dòng sông, gửi gắm những nguyện vọng thiết tha đến con người. Tôi mong muốn con người hiểu rằng, tôi không chỉ là một con sông, mà là một phần của tự nhiên, một phần của cuộc sống. Tôi muốn con người chăm sóc và bảo vệ tôi, để tôi có thể tiếp tục sống và tồn tại. Tôi muốn con người nhìn nhận tôi như một người bạn, một nguồn sống quan trọng. Hãy cùng nhau làm cho dòng sông trở lại xanh biếc, trở lại với vẻ đẹp và sức sống của nó. Hãy chung tay bảo vệ môi trường, giữ gìn sạch sẽ và bảo vệ các nguồn nước. Chỉ khi con người và dòng sông cùng hợp tác, chúng ta mới có thể sống thật thuở ấy, như những kỷ niệm đẹp trong quá khứ. Dòng sông xanh biếc mong muốn được sống và tồn tại, và tôi, là dòng sông, hy vọng con người sẽ nghe lời kêu gọi của tôi và hành động để bảo vệ môi trường và giữ gìn sự sống của dòng sông. Chỉ khi đó, chúng ta mới có thể thấy được sự sống thật thuở ấy, và tưởng tượng mình là dòng sông không còn là một ước mơ xa vời.