Chiếc Cặp Sách Nặng Trĩu ##

essays-star4(262 phiếu bầu)

Chiếc cặp sách của tôi, một người bạn đồng hành thân thiết trong suốt những năm tháng học trò, nay đã trở nên nặng trĩu hơn bao giờ hết. Không chỉ bởi những quyển sách giáo khoa dày cộp, mà còn bởi gánh nặng kỳ vọng của cha mẹ, thầy cô và cả chính bản thân tôi. Mỗi buổi sáng, tôi thức dậy với tâm trạng nặng nề khi nhìn thấy chiếc cặp sách nằm gọn gàng trên bàn học. Nó như một lời nhắc nhở về những bài kiểm tra, những bài tập về nhà, những áp lực học hành mà tôi phải đối mặt. Tôi cố gắng nhét hết những cuốn sách, những quyển vở vào chiếc cặp, nhưng nó vẫn cứ nặng thêm, nặng thêm. Tôi nhớ những ngày đầu tiên đến trường, chiếc cặp sách của tôi thật nhẹ nhàng, chứa đựng những niềm vui, những khám phá mới mẻ. Tôi háo hức đến trường, háo hức được học hỏi, được vui chơi cùng bạn bè. Nhưng giờ đây, niềm vui ấy đã nhạt phai dần, thay vào đó là sự mệt mỏi, áp lực và lo lắng. Tôi biết rằng, học tập là điều cần thiết, là con đường dẫn đến tương lai. Nhưng tôi cũng mong muốn được sống một cuộc sống trọn vẹn, được vui chơi, được theo đuổi những đam mê của mình. Tôi muốn chiếc cặp sách của tôi không chỉ là gánh nặng, mà còn là hành trang giúp tôi khám phá thế giới, giúp tôi trưởng thành và phát triển bản thân. Tôi ước gì, chúng ta có thể cùng nhau chia sẻ gánh nặng học hành, cùng nhau tạo nên một môi trường học tập nhẹ nhàng, vui vẻ và hiệu quả hơn. Tôi ước gì, chúng ta có thể cùng nhau tìm ra cách để chiếc cặp sách của mỗi người không còn nặng trĩu như hiện nay.