** Vẻ đẹp bình dị và triết lý sâu sắc trong đoạn thơ **

essays-star4(331 phiếu bầu)

** Đoạn thơ vẽ nên một bức tranh thiên nhiên bình dị mà sâu lắng. Hình ảnh "những cây táo nở hoa mùa thu đây" gợi lên vẻ đẹp tươi tắn, tràn đầy sức sống giữa tiết trời se lạnh. Sự tương phản giữa "thân cây đang tróc vỏ" – dấu hiệu của thời gian, sự tàn phai – và "cà chua chín sớm, trên quay hàng đỏ hồng" – biểu tượng của sự sinh sôi, nảy nở – tạo nên một bức tranh đa chiều về sự vận động không ngừng của cuộc sống. Con đường "nghiêng nghiêng trong sương chiều" gợi lên cảm giác yên bình, tĩnh lặng, như một lời mời gọi ta thả hồn vào không gian thanh tĩnh của làng quê. Sự xuất hiện của "chi thợ may góa bụa năm nay thôi mặc đồ đen" không chỉ là hình ảnh cụ thể mà còn mang ý nghĩa sâu xa hơn. Nó gợi lên sự thay đổi, những thăng trầm trong cuộc sống con người, sự luân chuyển của thời gian. Hình ảnh "bác đưa thu, có thu ai đây? Bác đưa thu kéo chuông, ti-gôn hoa nhỏ rung đây trước hiên" thêm phần thi vị, gợi liên tưởng đến sự chuyển giao giữa mùa hè và mùa thu, sự thay đổi nhẹ nhàng nhưng không kém phần sâu sắc của thiên nhiên. Toàn bộ đoạn thơ toát lên một vẻ đẹp giản dị, gần gũi với cuộc sống thường nhật. Tuy nhiên, đằng sau vẻ đẹp ấy là một triết lý sâu sắc về sự vận động, biến đổi không ngừng của thời gian và cuộc sống. Đó là sự hài hòa giữa cái già và cái trẻ, cái tàn phai và cái sinh sôi, tạo nên một bức tranh cuộc sống đầy màu sắc và ý nghĩa. Đọc đoạn thơ, ta cảm nhận được sự bình yên, sự trân trọng những điều nhỏ bé, giản dị trong cuộc sống thường ngày.