Phân tích bài thơ "Mùa hoa mận" (3 khổ thơ đầu)

essays-star4(283 phiếu bầu)

Bài thơ "Mùa hoa mận" của tác giả Xuân Diệu là một trong những tác phẩm tiêu biểu của thơ Việt Nam hiện đại. Trong 3 khổ thơ đầu, tác giả đã sinh động miêu tả cảnh sắc mùa hoa mận nở rộ, thể hiện tình yêu thiên nhiên và sự thưởng thức vẻ đẹp của mùa xuân. Khổ thơ đầu mở ra bức tranh thiên nhiên tràn ngập sắc hoa mận: "Mùa hoa mận lại về / Trắng muốt cả một vùng". Cụm từ "trắng muốt" tạo nên sự tinh khôi, thanh khiết của những bông hoa mận nở rộ. Hình ảnh "một vùng" gợi lên cảm giác bao la, rộng lớn của khung cảnh thiên nhiên. Trong khổ thơ thứ hai, tác giả tiếp tục miêu tả vẻ đẹp của hoa mận: "Hoa nở trắng trời cao / Như tuyết rơi lả tả". Cụm từ "trắng trời cao" càng nhấn mạnh sự bao la, thoáng đãng của khung cảnh. Hình ảnh "tuyết rơi lả tả" tạo nên sự bay bổng, lãng mạn của những cánh hoa mận. Khổ thơ thứ ba thể hiện sự thưởng thức, yêu mến của tác giả đối với vẻ đẹp của mùa hoa mận: "Tôi yêu mùa hoa ấy / Như yêu một người thân". Cụm từ "yêu mùa hoa ấy" thể hiện tình cảm chân thành, gần gũi của tác giả với thiên nhiên. Việc so sánh tình yêu với "một người thân" càng làm nổi bật sự gắn bó, thân thiết giữa con người và thiên nhiên. Qua 3 khổ thơ đầu, tác giả Xuân Diệu đã sinh động miêu tả vẻ đẹp của mùa hoa mận, đồng thời thể hiện tình yêu thiên nhiên và sự thưởng thức vẻ đẹp của mùa xuân tươi đẹp.