Bạn tình ơi
Tôi đã từng nghĩ tình yêu là bản nhạc du dương, là bản hòa ca của hai tâm hồn đồng điệu. Nhưng hóa ra, tình yêu cũng có thể là cơn bão tố, là bản giao hưởng đầy u uất và bi ai. Và em, bạn tình ơi, chính là cơn bão tố ấy, là nỗi u uất dai dẳng trong tim tôi.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Lần Đầu Gặp Gỡ Định Mệnh</h2>
Chúng ta gặp nhau tình cờ như bao cuộc gặp gỡ khác. Em đẹp như đóa hoa phù dung nở rộ, thu hút mọi ánh nhìn. Ánh mắt em khi ấy, nụ cười em khi ấy, tất cả như hằn sâu vào tâm trí, khiến tôi chẳng thể nào quên.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Bão Tố Tình Yêu Cuốn Phăng Lý Trí</h2>
Tình yêu đến với chúng ta như cơn lốc xoáy cuốn phăng mọi lý trí. Tôi, một kẻ vốn dĩ lý trí, bỗng chốc trở nên cuồng si, mù quáng. Em như chất gây nghiện, càng yêu càng đau, càng muốn dứt ra lại càng lún sâu.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Nỗi Đau Chẳng Thể Cất Lời</h2>
Tình yêu của chúng ta, ngay từ đầu đã là sai lầm. Em như con chim sợ cành cong, chẳng dám trao trọn trái tim. Còn tôi, như kẻ khát tình, cứ mãi mê muội níu giữ. Nỗi đau này, tôi nào dám than trách ai, bởi tự tôi đã chọn cách bước vào rồi đắm chìm trong đau khổ.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Lời Thì Thầm Của Trái Tim</h2>
Đã bao lần tôi tự nhủ lòng phải quên em, phải bước tiếp. Nhưng rồi, chỉ cần một chút nhớ nhung ùa về, chỉ cần một chút hình bóng em le lói, trái tim tôi lại nhói đau.
Giờ đây, khi tất cả đã là quá khứ, tôi vẫn chẳng thể nào quên em, bạn tình ơi. Tình yêu ấy, dù là sai lầm, dù là đau khổ, vẫn là một phần ký ức đẹp đẽ trong tôi.
Em mãi là cơn bão tố trong tim tôi, dữ dội, cuồng nhiệt và cũng thật mong manh, dễ vỡ.