Chiến lược "Chiến tranh cục bộ" và "Chiến tranh đặc biệt" của Mỹ ở miền Nam: Những điểm giống và khác nhau
Trong những năm 1960, Mỹ đã tham gia vào một cuộc chiến tranh lớn ở miền Nam Việt Nam, được gọi là Chiến tranh Việt Nam. Trong suốt thời gian này, Mỹ đã sử dụng hai chiến lược quân sự chính: Chiến tranh cục bộ và Chiến tranh đặc biệt. Mặc dù cả hai chiến lược đều nhằm mục đích đánh bại lực lượng cộng sản ở miền Nam, nhưng chúng có những điểm giống và khác nhau. Chiến tranh cục bộ là một chiến lược quân sự mà Mỹ đã sử dụng từ đầu đến cuối cuộc chiến tranh. Nó dựa trên việc sử dụng quân đội Mỹ để hỗ trợ cho các lực lượng đồng minh ở miền Nam, như Quân lực Việt Nam Cộng hòa (ARVN). Mục tiêu chính của chiến tranh cục bộ là bảo vệ các thành phố lớn và các cơ sở hạ tầng quan trọng khỏi sự xâm lược của cộng sản. Tuy nhiên, chiến tranh cục bộ cũng có thể dẫn đến sự giết chóc hàng loạt và tàn phá kinh tế cho người dân miền Nam. Chiến tranh đặc biệt, còn được gọi là "War on Terror", là một chiến lược mới mà Mỹ đã sử dụng từ cuối những năm 1960. Nó dựa trên việc sử dụng các đơn vị quân đội chuyên nghiệp để thực hiện các nhiệm vụ đặc biệt như tìm kiếm và tiêu diệt các mục tiêu cao cấp của cộng sản. Mục tiêu chính của chiến tranh đặc biệt là loại bỏ mối đe dọa từ cộng sản khỏi miền Nam bằng cách loại bỏ lãnh đạo cộng sản khỏi cuộc chơi. Tuy nhiên, chiến tranh đặc biệt cũng có thể dẫn đến vi phạm nhân quyền và gây ra nhiều thiệt hại không mong muốn cho người dân miền Nam. Tổng quan, cả hai chiến lược đều có những điểm giống nhau trong việc cố gắng đánh bại lực lượng cộng sản ở miền Nam Việt Nam. Tuy nhiên, chúng cũng có những điểm khác nhau quan trọng về cách tiếp cận và mục tiêu của họ. Chiến tranh cục bộ tập trung vào việc bảo vệ các thành phố lớn và cơ sở hạ tầng quan trọng, trong khi chiến tranh đặc biệt tập trung vào việc loại bỏ lãnh đạo cộng sản khỏi cuộc chơi. Mặc dù cả hai chiến lược đều có ưu điểm và nhược điểm riêng, nhưng chúng