Kết truyện cho tác phẩm "Giang": 30 năm sau khi nhân vật tôi trở về thăm lại Giang và Giang biết tin bố mất ở chiến trường
30 năm đã trôi qua kể từ ngày tôi rời xa Giang. Mỗi dòng sông, mỗi cánh đồng, mỗi con đường đều gợi nhớ về quãng thời gian hạnh phúc của chúng tôi. Hôm nay, tôi quyết định trở về thăm Giang - người bạn thân thiết nhất của tôi. Khi bước vào ngôi làng, tôi nhận ra rằng mọi thứ vẫn giống như ngày xưa, chỉ có Giang trở nên lặng lẽ hơn. Tôi không thể kìm nén được cảm xúc khi nhìn thấy ánh mắt buồn của anh. "Anh biết tin bố mất ở chiến trường," Giang nói với giọng run run. Từng câu chuyện, từng kỷ niệm ùa về trong tâm trí tôi. Chúng tôi ngồi lại bên nhau, ôm nhau trong im lặng. Dù thời gian đã thay đổi nhiều thứ, tình bạn chúng tôi vẫn mãi không phai. Đó là lời hứa cuối cùng tôi dành cho Giang: "Dù bao nhiêu khó khăn, chúng ta sẽ luôn ở bên nhau, như ngày xưa."