Mất tích: Một Trải Nghiệm Đáng Kính Trong Nhà" 2.

essays-star4(282 phiếu bầu)

Tôi là Vũ, một cậu bé 5 tuổi, đang khoả thân trong phòng ngủ của mình với máy lạnh. Không biết sao, tôi cảm thấy một cảm giác lạ lùng và lo lắng. Tôi không thể tập trung vào việc chơi game trên máy tính của mình nữa. Sự lo lắng bắt đầu tăng lên khi tôi nghe thấy tiếng động lạ từ ngoài cửa. Tôi không biết ai có thể đang ở ngoài cửa, nhưng tôi biết rằng mình cần phải tìm cách bảo vệ bản thân. Tôi đứng dậy và đi đến cửa sổ để xem ra ngoài. Khi tôi mở cửa sổ, tôi nhìn thấy một người lạ đang đứng ở ngoài đường phố. Anh ta nhìn vào nhà của chúng tôi và cười đốm cười. Tôi không biết anh ta muốn làm gì, nhưng tôi biết rằng mình cần phải làm gì đó để bảo vệ bản thân. Tôi chạy đến phòng ngủ của mình và tìm cách gọi điện thoại cho bố mẹ. Nhưng khi tôi cố gắng gọi điện thoại, tôi nhận ra rằng điện thoại đã hết pin. Tôi không biết phải làm gì bây giờ. Tôi nhớ lại những điều bố mẹ đã dạy tôi về an toàn và bảo vệ bản thân. Tôi quyết định tìm cách tự bảo vệ mình bằng những biện pháp đơn giản nhất có thể. Tôi chạy đến cửa sổ và cố gắng mở cửa sổ ra khỏi nhà. Nhưng cửa sổ quá chặt chẽ và không thể mở được. Tôi không biết phải làm gì bây giờ. Tôi nhớ lại những điều bố mẹ đã dạy tôi về an toàn và bảo vệ bản thân. Tôi quyết định tìm cách tự bảo vệ mình bằng những biện pháp đơn giản nhất có thể. Tôi chạy đến cửa sổ và cố gắng mở cửa sổ ra khỏi nhà. Nhưng cửa sổ quá chặt chẽ và không thể mở được. Tôi không biết phải làm gì bây giờ. Tôi nhớ lại những điều bố mẹ đã dạy tôi về an toàn và bảo vệ bản thân. Tôi quyết định tìm cách tự bảo vệ mình bằng những biện pháp đơn giản nhất có thể. Tôi chạy đến cửa sổ và cố gắng mở cửa sổ ra khỏi nhà. Nhưng cửa sổ quá chặt chẽ và không thể mở được. Tôi không biết phải làm gì bây giờ. Tôi nhớ lại những điều bố mẹ đã dạy tôi về an toàn và bảo vệ bản thân