Nỗi nhớ quê hương qua dòng sông
Giới thiệu: Bài thơ "Con sông quê hương" của tác giả thể hiện nỗi nhớ quê hương qua hình ảnh con sông. Dòng thơ hiện ra thật đẹp, mát lành trong trẻo, thể hiện sự gắn bó thân thiết của tác giả với dòng sông quê hương. Phần: ① Phần đầu tiên: Dòng thơ hiện ra thật đẹp, mát lành trong trẻo. Con sông đã gắn bó thân thiết với tác giả ở tuổi thơ thật hỗn nhiên, trong sáng (tiếng chim kêu, cá nhảy, tụm nǎm tụm bảy, bơi lội trên sông...). ② Phần thứ hai: "Tôi hỏi con sông đã tăm cả đời tôi". Tác giả dùng phép chuyên nghĩa và lỗi cường điệu để nhân mạnh ý nghĩa quan trọng của dòng sông với cuộc đời mình. Phép đôi và nhân hoá tạo sự cân xứng hài hoà giữa dòng sông và con người. Đồng thời làm cho con sông trở nên gắn kết như một con người với những cử chỉ trìu mến "mở nước ôm tôi". ③ Phần thứ ba: Các từ ngữ "quê hương", tuổi trẻ, miền Nam được gắn với dòng sông đã làm cho con sông mang nhiều ý nghĩa sâu sắc. Con sông của tuổi thơ tác giả, con sông quê hương, con sông của miền Nam đất nước. Niêm thương nhớ của tác giả về miền Nam xa quê đã lâu, nên nỗi nhớ càng trở nên da diết và thành thiêng liêng. Nối nhớ ây luôn ở trong sâu thẳm trái tim tác giả "Sờ lên ngực hai tiếng miên Nam". Kết luận: Bài thơ "Con sông quê hương" thể hiện nỗi nhớ quê hương qua hình ảnh con sông. Dòng thơ hiện ra thật đẹp, mát lành trong trẻo, thể hiện sự gắn bó thân thiết của tác giả với dòng sông quê hương. Tác giả dùng phép chuyên nghĩa và lỗi cường điệu để nhân mạnh ý nghĩa quan trọng của dòng sông với cuộc đời mình. Phép đôi và nhân hoá tạo sự cân xứng hài hoà giữa dòng sông và con người. Bài thơ cũng thể hiện nỗi nhớ quê hương của tác giả, nhớ từ những cái quen thuộc hình thường: ánh nắng, sắc trời, những người không quen biết của quê hương. Trung tâm nỗi nhớ ây vẫn là hình ảnh dòng sông quê hương. Tác giả nhớ quê hương, tin tưởng vào thống nhất Tổ quốc để được trở lại con sông xưa (điệp ngữ "tôi sẽ").