Bơ-mơn: Một tâm hồn nghệ sĩ đầy bi kịch hay một kẻ ích kỷ? ##
Truyện ngắn "Chiếc lá cuối cùng" của O. Henry đã để lại trong lòng người đọc nhiều cảm xúc, đặc biệt là về nhân vật Bơ-mơn. Anh ta là một họa sĩ tài năng, nhưng lại mang trong mình tâm hồn nhạy cảm, dễ tổn thương và có phần ích kỷ. Nhiều người cho rằng Bơ-mơn là một tâm hồn nghệ sĩ đầy bi kịch. Anh ta bị bệnh nặng, sống trong cảnh nghèo khó, và luôn bị ám ảnh bởi cái chết. Cái chết của những chiếc lá trên tường nhà đối diện, từng chiếc một, như là lời tiên đoán về số phận của chính anh. Bơ-mơn đã tuyệt vọng, mất niềm tin vào cuộc sống, và chỉ chờ đợi cái chết đến. Tuy nhiên, cũng có những ý kiến cho rằng Bơ-mơn là một kẻ ích kỷ. Anh ta chỉ quan tâm đến bản thân mình, đến nỗi không thể nhận ra tình cảm chân thành của những người xung quanh. Bơ-mơn đã khiến cho Giôn-xi, người bạn đồng nghiệp, phải chịu đựng nỗi đau khổ vì chính sự bi quan của mình. Anh ta không hề nghĩ đến việc phải cố gắng sống để tiếp tục theo đuổi đam mê nghệ thuật, để lại Giôn-xi một mình đối mặt với nỗi sợ hãi và tuyệt vọng. Thực tế, Bơ-mơn là một con người phức tạp, đầy mâu thuẫn. Anh ta là một nghệ sĩ tài năng, nhưng lại bị mắc kẹt trong chính những suy nghĩ tiêu cực của mình. Anh ta yêu thương Giôn-xi, nhưng lại không thể hiện tình cảm đó một cách rõ ràng. Bơ-mơn đã tự giam mình trong nỗi đau khổ, và không thể thoát ra khỏi vòng xoáy bi kịch của bản thân. Sự hy sinh của cụ Bơ-men, người họa sĩ già, đã đánh thức tâm hồn của Bơ-mơn. Anh ta nhận ra giá trị của cuộc sống, của tình yêu và sự hy sinh. Bơ-mơn đã thức tỉnh, nhưng cũng đã quá muộn. Cái chết của cụ Bơ-men đã khiến anh ta đau khổ và ân hận. Câu chuyện "Chiếc lá cuối cùng" là một lời khẳng định về sức mạnh của tình yêu, sự hy sinh và lòng nhân ái. Bơ-mơn, với tất cả những điểm yếu của mình, vẫn là một con người đáng thương. Anh ta là một minh chứng cho sự phức tạp của tâm hồn con người, nơi mà những khát vọng, những nỗi đau và những hy vọng luôn song hành cùng nhau. <strong style="font-weight: bold;">Kết luận:</strong> Bơ-mơn là một nhân vật đầy bi kịch, nhưng cũng đầy nhân văn. Anh ta là một tấm gương phản chiếu những khát vọng, những nỗi đau và những hy vọng của con người. Câu chuyện của Bơ-mơn là một lời nhắc nhở về giá trị của cuộc sống, của tình yêu và sự hy sinh.