Những Kỷ Niệm Vui Vẻ Bên Bà Trên Đường Hành Quân X
Khi tôi còn nhỏ, tôi thường được sống bên bà trong những năm tháng đáng nhớ. Bà là người yêu thương và chăm sóc tôi như một người cháu tưởng tượng. Mỗi khi bà dừng chân bên xóm nhỏ, tiếng gà nhảy ổ vang lên: "Cục... cục tác cục ta". Tiếng gà ấy làm tôi cảm thấy xao động giữa nắng trưa, và bàn chân tôi không còn mỏi mệt nữa. Những lời gọi về tuổi thơ từ tiếng gà trưa đã đánh thức trong tôi những kỷ niệm đáng nhớ. Trên đường hành quân xa, bà luôn mang theo đàn gà của mình. Những con gà mái mơ với lông trắng như hoa đốm và những con gà mái vàng với lông óng như màu nắng. Mỗi khi mùa đông tới, bà lo lắng cho đàn gà của mình, mong trời đừng sương muối. Bởi vì cuối năm, bà muốn bán gà để tôi có thể có quần áo mới. Tôi nhớ rõ cái quần chéo go và ống rộng dài quét đất, cùng với cái áo cánh chúc bầu. Khi đi qua, tôi nghe thấy tiếng sột soạt của áo mới. Những kỷ niệm vui vẻ bên bà trên đường hành quân xa đã trở thành những khoảnh khắc đáng nhớ trong cuộc sống của tôi. Bà đã dạy tôi tình yêu và sự quan tâm đối với gia đình. Những ngày thơ ấu bên bà đã truyền cảm hứng và giúp tôi trưởng thành. Tôi sẽ mãi nhớ những kỷ niệm đáng quý đó và sẽ luôn trân trọng những giá trị mà bà đã truyền đạt cho tôi. Cuộc sống có thể trôi qua nhanh chóng, nhưng những kỷ niệm vui vẻ bên bà trên đường hành quân xa sẽ mãi mãi ở trong trái tim tôi. Tôi biết rằng bà sẽ luôn là nguồn động lực và niềm tự hào của tôi.