Bà ơi bà, một tình yêu bất diệt

essays-star4(176 phiếu bầu)

Tuổi thơ tôi là những buổi trưa hè oi ả, tiếng ve râm ran ngoài hiên nhà, là hương thơm dìu dịu của rơm rạ phơi khô, là tiếng ru à ơi của bà theo năm tháng. "Bà ơi bà", tiếng gọi ấy thân thương biết nhường nào, như sợi dây vô hình kết nối hai tâm hồn đồng điệu, một tình yêu bất diệt theo tôi đến tận bây giờ.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Hình bóng quen thuộc</h2>

Bà tôi, người phụ nữ tần tảo, lam lũ với làn da rám nắng và đôi bàn tay gầy guộc. Dáng bà nhỏ bé nhưng chứa đựng cả một bầu trời yêu thương. Tôi nhớ như in hình ảnh bà ngồi bên hiên nhà, tỉ mẩn chải mái tóc bạc trắng, đôi mắt nheo nheo dõi theo lũ trẻ con chúng tôi chơi đùa. Nụ cười hiền hậu luôn hiện hữu trên môi bà, nụ cười như xua tan đi mọi mệt nhọc của cuộc sống.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Những câu chuyện cổ tích</h2>

Tối đến, khi ánh hoàng hôn buông xuống, tôi lại nép mình bên bà, nghe bà kể chuyện cổ tích. Giọng bà trầm ấm, đều đều như tiếng ru, đưa tôi vào thế giới thần tiên với ông Bụt hiền từ, cô Tấm nhân hậu và cả những mụ phù thủy độc ác. Những câu chuyện ấy đã nuôi dưỡng tâm hồn tôi, dạy tôi biết phân biệt cái tốt, cái xấu, sống nhân ái và vị tha.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Hương vị quê hương</h2>

Bà còn là người lưu giữ những hương vị quê hương đậm đà. Tôi nhớ mãi mùi thơm nồng nàn của nồi bánh chưng bà nấu mỗi dịp Tết đến xuân về, vị ngọt bùi của bát chè đậu đen bà nấu mỗi trưa hè oi ả. Mỗi món ăn bà nấu đều chan chứa tình yêu thương, là cả một trời thương nhớ của tôi mỗi khi xa quê.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Tình yêu thương vô điều kiện</h2>

Tình yêu của bà dành cho con cháu là tình yêu thương vô điều kiện. Bà luôn bao dung, độ lượng với những lỗi lầm của tôi, dạy tôi cách sống yêu thương và sẻ chia. Dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, bà vẫn luôn dành tất cả những gì tốt đẹp nhất cho con cháu.

Giờ đây, khi bà đã đi xa, nhưng hình bóng bà, tình yêu thương của bà vẫn luôn hiện hữu trong trái tim tôi. "Bà ơi bà", tiếng gọi ấy vẫn văng vẳng bên tai, như lời ru êm đềm đưa tôi về với tuổi thơ êm đềm, nơi có tình yêu thương của bà bao la như biển cả.