** Con đường riêng của em **

essays-star4(277 phiếu bầu)

** Mẹ luôn mong em trở thành bác sĩ, một nghề nghiệp cao quý và ổn định. Ba thì thích em theo ngành kỹ sư, vì đó là nghề "có tương lai", theo lời ba. Họ đã dành nhiều thời gian, công sức và cả tiền bạc để em có thể học hành tốt nhất, với hy vọng em sẽ theo đuổi những ngành nghề mà họ lựa chọn. Em hiểu và trân trọng điều đó. Những buổi tối mẹ kể về những ca phẫu thuật thành công, những lần ba hào hứng nói về những công trình kiến trúc đồ sộ, đều là những hình ảnh đẹp đẽ trong tâm trí em. Nhưng em lại yêu thích vẽ. Từ nhỏ, em đã thích tô màu, vẽ những bức tranh ngộ nghĩnh. Dần dần, em khám phá ra khả năng của mình, những nét vẽ của em trở nên tinh tế hơn, bức tranh sống động hơn. Em say mê tìm tòi các kỹ thuật vẽ, tham gia các lớp học vẽ tranh, và nhận được nhiều lời khen ngợi. Niềm vui khi hoàn thành một bức tranh, cảm giác được thể hiện bản thân qua từng đường nét, đó là điều mà em không tìm thấy ở bất cứ ngành nghề nào khác. Em biết, việc lựa chọn theo đuổi đam mê của mình sẽ khiến ba mẹ lo lắng. Họ sợ em sẽ khó khăn, sẽ không có một công việc ổn định. Nhưng em tin rằng, miễn là mình cố gắng, mình nỗ lực hết mình, thì bất cứ ngành nghề nào cũng có thể thành công. Em sẽ chứng minh cho ba mẹ thấy rằng, sự lựa chọn của em không phải là sự bồng bột, mà là một quyết định chín chắn, dựa trên khả năng và đam mê của chính mình. Em sẽ học vẽ chuyên nghiệp, rèn luyện kỹ năng, và biến đam mê của mình thành một nghề nghiệp vững chắc. Em hy vọng ba mẹ sẽ hiểu và ủng hộ em trên con đường riêng này. Em tin rằng, sự hạnh phúc của em cũng chính là niềm vui của ba mẹ.