Hành trình về miền sơn cước ##

essays-star4(271 phiếu bầu)

Mặt trời ló dạng, nhuộm đỏ cả một vùng trời, báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Tôi cùng nhóm bạn lên đường, hành trình về miền sơn cước, nơi mà thiên nhiên còn hoang sơ và hùng vĩ. Con đường đất đỏ uốn lượn quanh co, hai bên là những cánh đồng lúa chín vàng óng ả, những ngôi nhà nhỏ xinh nép mình dưới bóng cây cổ thụ. Càng đi sâu vào núi, không khí càng trong lành, mát mẻ. Tiếng chim hót ríu rít hòa cùng tiếng suối chảy róc rách, tạo nên bản nhạc du dương, êm ái. Những ngọn núi cao sừng sững, cheo leo, phủ đầy cây xanh, như những bức tường thành vững chãi, bảo vệ cho vùng đất này. Chúng tôi dừng chân nghỉ ngơi bên một dòng suối mát lạnh. Nước trong veo, phản chiếu những tán cây xanh mướt, tạo nên một khung cảnh thơ mộng. Chúng tôi cùng nhau tắm suối, vui đùa, tiếng cười giòn tan vang vọng khắp núi rừng. Buổi chiều, chúng tôi leo lên đỉnh núi cao nhất, ngắm nhìn khung cảnh hoàng hôn tuyệt đẹp. Mặt trời như một quả cầu lửa khổng lồ, từ từ lặn xuống phía chân trời, nhuộm đỏ cả bầu trời. Những đám mây bồng bềnh, như những mảnh lụa óng ánh, bay lượn trên bầu trời. Trên đường về, chúng tôi mang theo những kỷ niệm đẹp về miền sơn cước. Nơi đây, không chỉ có thiên nhiên hùng vĩ, mà còn có những con người hiền hậu, chất phác, luôn chào đón du khách bằng nụ cười rạng rỡ. Hành trình về miền sơn cước đã để lại trong tôi những ấn tượng khó phai, một cảm giác bình yên, thư thái, và một tình yêu mãnh liệt với thiên nhiên.