Cánh Tay Mẹ - Biểu Tượng Của Tình Yêu Vượt Qua Biên Giới ##

essays-star4(215 phiếu bầu)

Bài thơ "Mặt đường khát vọng" của Nguyễn Khoa Điêm đã khắc họa một hình ảnh đầy xúc động về tình mẫu tử, một tình yêu vượt qua mọi ranh giới, mọi thử thách. Hình ảnh "cánh tay rắn rồi, dịu hiên" của người mẹ, "láp bùn lầy nhưng ấm áp niềm tin" là biểu tượng cho sự hy sinh, lòng kiên cường và tình yêu bất diệt của người mẹ dành cho con. Trong bối cảnh đất nước bị chia cắt, chiến tranh tàn khốc, người mẹ vẫn luôn là điểm tựa vững chắc cho con. "Cánh tay Mẹ hiên từ cay đắng nuôi con" là minh chứng cho sự hy sinh thầm lặng, lòng bao dung và tình yêu vô bờ bến của người mẹ. Dù con đi xa, dù đất nước bị chia cắt, tình yêu của người mẹ vẫn luôn hiện hữu, ấm áp và đầy sức mạnh. Tuy nhiên, bài thơ cũng gợi lên một vấn đề cần suy ngẫm: Liệu tình yêu của người mẹ có đủ sức mạnh để vượt qua những rào cản do chiến tranh, do sự chia cắt đất nước tạo ra? Liệu những "cánh tay Mẹ" có thể "ru con lớn và làm người thương Mẹ" trong một xã hội đầy rẫy bất công và chia rẽ? Câu hỏi này đặt ra một vấn đề nan giải về vai trò của tình yêu trong việc hàn gắn vết thương chiến tranh, trong việc xây dựng một xã hội hòa bình và phát triển. Liệu tình yêu của người mẹ có đủ sức mạnh để xóa bỏ những hận thù, những chia rẽ, để đưa con người đến gần nhau hơn? Bài thơ "Mặt đường khát vọng" là một lời khẳng định về sức mạnh của tình yêu, về vai trò quan trọng của người mẹ trong cuộc sống của mỗi người. Tuy nhiên, nó cũng đặt ra những câu hỏi về trách nhiệm của mỗi người trong việc gìn giữ và phát huy những giá trị tốt đẹp của tình yêu, để xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn, một thế giới hòa bình và hạnh phúc hơn.