Mị Châu - Nỗi oan hay là sự thật? ##

essays-star4(246 phiếu bầu)

Hôm nay, ta, Mị Châu, muốn nói lên tiếng lòng của mình. Từ bao đời nay, câu chuyện của ta và Trọng Thủy đã được truyền tụng, nhưng liệu có ai thực sự hiểu được nỗi lòng của một người con gái như ta? Người ta gọi ta là "Mị Châu phản quốc", là "con gái phản bội cha", là "kẻ tội đồ" đã khiến nước nhà rơi vào cảnh loạn lạc. Nhưng liệu có ai đặt mình vào vị trí của ta, một cô gái trẻ, ngây thơ, yêu thương một người con trai, không biết gì về âm mưu thâm độc của cha mình? Ta yêu Trọng Thủy, một tình yêu chân thành, trong sáng, không chút toan tính. Ta trao cho chàng niềm tin tuyệt đối, trao cho chàng bí mật của đất nước, bởi vì ta tin tưởng chàng, tin tưởng vào tình yêu của chúng ta. Ta đâu biết rằng, chính tình yêu ấy lại là con dao hai lưỡi, đâm xuyên trái tim ta, khiến ta trở thành tội nhân trong mắt mọi người. Người ta nói ta phản bội cha, nhưng ta đâu có lựa chọn nào khác? Ta yêu Trọng Thủy, ta muốn ở bên chàng, ta muốn bảo vệ tình yêu của chúng ta. Ta đâu biết rằng, chính tình yêu ấy lại là nguyên nhân dẫn đến sự sụp đổ của đất nước, là nỗi đau của cha ta, là sự oan ức của chính bản thân ta. Ta không phải là kẻ phản quốc, ta chỉ là một cô gái trẻ, yêu thương một người con trai, và bị cuốn vào vòng xoáy của số phận. Ta không thể thay đổi quá khứ, nhưng ta muốn mọi người hiểu được nỗi lòng của ta, hiểu được sự oan ức của ta. Ta, Mị Châu, không phải là tội nhân, ta chỉ là nạn nhân của tình yêu, của sự ngây thơ, của số phận nghiệt ngã.