So sánh, đánh giá hai đoạn trích truyệ
Đoạn trích thứ nhất: "Thằng Lụm 'còi' nhún vai, co mình lại tuồng như ngọn gió vừa bay qua lạnh lắm vậy." - Đây là một đoạn trích từ truyện "Lụm Còi" của Nguyễn Ngọc Tư. Đoạn trích này mô tả sự buồn bã và tuyệt vọng của Thằng Lụm khi bị bỏ lại bởi mẹ của mình. Thằng Lụm cảm thấy cô đơn và tuyệt vọng, nhưng vẫn cố gắng sống sót bằng cách ăn những miếng bánh mì nhỏ nhặt. Đoạn trích này cho thấy sự yếu đuối và sự chịu đựng của Thằng Lụm trong những thời điểm khó khăn. Đoạn trích thứ hai: "Không ăn thì nhịn! Ninh nhịn từ bữa chiều hôm qua Đật khóc, Ninh đi moi được một củ dong về nướng. Đật một nửa. Ninh một nửa. Ninh bảo Đật ăn cho đỡ đói thôi, còn cố nhịn, đợi thầy về, ăn nữa. Nhưng Đật không nhịn được. Đật chạy sang nhà bác Vụ. Bác ấy phải lấy trộm nǎm cơm tối của thằng cu Chúc nhà bác ấy, đưa cho Đật, Đật mới ăn được một miếng thì Chúc biết. Chúc chạy vào nhà tìm nǎm cơm của nó. Thấy mất, nó biết là nǎm cơm của nó đang ở trong tay Đật. Nó chạy theo, giǎng lại. Đật mắt ăn, mèo xệch mồm đi, chạy về. Ninh đứng ở hè bên này, trông rõ cả. Ninh rất buồn. Chǎng biết tức Chúc hay tức Đật. Chi biết Ninh nghẹn ngào cả cổ. Vừa thấy Đật, Ninh nhảy xổ lại, tát đen đét vào má Đật. Đật òa lên khóc. Ninh òa khóc theo. Một lát sau, Ninh nghĩ thương em quá, Ninh lại đi tìm dong, nhưng hết. Ninh moi luôn một củ ráy. Ráy nước, ăn ngứa lắm. Nhưng đói còn biết gì là ngứa? Ninh đem về nướng. Ninh gọi Đật về, lau nước mắt cho nó, rồi chị em ăn ráy nước. Đật ăn tốn lắm, chẳng thấy kêu ca gì cả. Ninh rơi nước mắt. Ninh dặn em: 'Từ giờ đừng ăn cơm nhỏ thằng Chúc nữa'. Đật gật đầu. Thế mà hôm nay nó lại lần sang nhà bác Vụ. Có bụm mình hay không?" - Đoạn trích thứ hai này mô tả sự đồng cảm và sự giúp đỡ của Ninh khi thấy Đật đang khóc và đói ăn. Ninh cố gắng giúp Đật bằng cách ăn những miếng ráy nước, nhưng lại rơi nước mắt khi thấy Đật vẫn còn đói. Đoạn trích này cho thấy sự quan tâm và sự đồng cảm của Ninh trong những thời điểm khó khăn. So sánh, đánh giá hai đoạn trích truyện này, ta có thể thấy rằng cả hai đều mô tả sự buồn bã và sự chịu đựng của các nhân vật. Tuy nhiên, đoạn trích thứ hai cho thấy sự quan tâm và sự đồng cảm của Ninh khi giúp đỡ Đật. Đoạn trích này cũng cho thấy sự yếu đuối và sự chịu đựng của Đật khi phải ăn những miếng nhỏ nhặt và phải chịu đựng những khó khăn trong cuộc sống. Hai đoạn trích này đều có ý nghĩa sâu sắc và giúp chúng ta hiểu thêm về những khó khăn và sự chịu đựng của con người trong cuộc sống.