Đặc điểm trong cách kể của tác giả trong tác phẩm "Vợ nhặt" ##

essays-star4(292 phiếu bầu)

Tác phẩm "Vợ nhặt" của tác giả Nguyễn Nhật Ánh là một tác phẩm văn học đặc sắc, với cách kể chuyện đầy tình cảm và chân thực. Trong bài viết này, chúng ta sẽ phân tích những đặc điểm trong cách kể của tác giả và cách chúng ảnh hưởng đến tác phẩm. ### 1. <strong style="font-weight: bold;">Sử dụng ngôn ngữ trực tiếp và chân thực</strong> Tác giả Nguyễn Nhật Ánh sử dụng ngôn ngữ trực tiếp và chân thực để mô tả nhân vật và tình huống trong câu chuyện. Điều này giúp người đọc dễ dàng cảm thông và thấu hiểu những cảm xúc, khó khăn mà nhân vật phải trải qua. Ví dụ, khi mô tả cảnh vợ nhặt được quả táo, tác giả sử dụng lời kể đơn giản nhưng đầy cảm xúc: "Vợ nhặt được một quả táo, trông như một quả táo đã bị mưa rơi xuống từ trên cao". Ngôn ngữ này không chỉ giúp tạo nên hình ảnh sinh động mà còn thể hiện sự chân thực, gần gũi của tác giả. ### 2. <strong style="font-weight: bold;">Sử dụng hình ảnh và ẩn dụ</strong> Tác giả cũng thường sử dụng hình ảnh và ẩn dụ để làm phong phú ngôn ngữ và tạo nên những ý nghĩa sâu sắc hơn. Trong tác phẩm "Vợ nhặt", tác giả sử dụng hình ảnh "quả táo" để tượng trưng cho sự kiên nhẫn và hy vọng. Quả táo, một loại trái cây thường được coi là biểu tượng của sự sống và sức mạnh, được tác giả sử dụng để thể hiện tình yêu kiên nhẫn của vợ đối với chồng. ### 3. <strong style="font-weight: bold;">Phép tu từ và cách sử dụng ngôn ngữ</strong> Tác giả Nguyễn Nhật Ánh cũng có tài năng sử dụng các phép tu từ và cách sử dụng ngôn ngữ một cách linh hoạt. Trong tác phẩm này, tác giả sử dụng phép tu từ so sánh để tạo nên sự tương phản giữa sự kiên nhẫn của vợ và sự lười biếng của chồng. Ví dụ, tác giả so sánh sự kiên nhẫn của vợ với sự lười biếng của chồng: "Vợ như một con chim ểc, luôn nhặt những quả táo rơi trên đất, trong khi chồng như một con mèo, luôn ngủ say trên cái ghế dài". Cách sử dụng ngôn ngữ này giúp tạo nên sự tương phản rõ ràng và làm nổi bật sự bất công trong tình yêu của họ. ### 4. <strong style="font-weight: bold;">Cách kể chuyện sinh động và cảm xúc</strong> Tác giả sử dụng cách kể chuyện sinh động và đầy cảm xúc để làm cho người đọc cảm thấy như họ đang trực tiếp tham gia vào câu chuyện. Tác giả mô tả từng cử chỉ, từng hành động của nhân vật một cách chi tiết và sinh động, giúp người đọc dễ dàng hình dung và cảm nhận được tình cảm và tâm trạng của họ. Ví dụ, khi mô tả cảnh vợ nhặt táo, tác giả không chỉ mô tả hành động mà còn thể hiện sự kiên nhẫn và tình yêu của vợ: "Vợ nhặt từng quả táo một, như thể mỗi quả táo đều là một phần của tình yêu cô dành cho chồng". ### 5. <strong style="font-weight: bold;">Tạo sự gắn kết và liên kết giữa các phần của câu chuyện</strong> Tác giả sử dụng cách kể chuyện để tạo sự gắn kết và liên kết giữa các phần của câu chuyện. Tác giả bắt đầu câu chuyện với cảnh vợ nhặt táo, sau đó liên tục trở lại cảnh này để thể hiện sự kiên nhẫn và tình yêu của vợ. Điều này giúp tạo nên một câu chuyện có sự liên tục và mạch lạc, giúp người đọc dễ dàng theo dõi và cảm nhận được sự phát triển của câu chuyện. ### 6. <strong style="font-weight: bold;">Tạo sự tương phản và làm nổi bật các vấn đề xã hội</strong> Tác giả sử dụng cách kể chuyện để tạo sự tương phản và làm nổi bật các vấn đề xã hội. Trong tác phẩm "Vợ nhặt", tác giả sử dụng sự tương phản giữa sự kiên nhẫn của vợ và sự lười biếng của chồng để làm nổi bật vấn đề về tình yêu và trách nhiệm trong hôn nhân. Tác giả cũng sử dụng câu chuyện này để phê phán sự lười biếng và thiếu trách nhiệm của một số người trong xã hội. ### 7. <strong style="font-weight: bold;">Tạo sự gắn kết và liên kết giữa các phần của câu chuyện</strong> Tác giả sử dụng cách kể chuyện để tạo sự gắn kết và liên kết giữa các phần của câu chuyện. Tác giả bắt đầu câu chuyện với cảnh vợ nhặt táo, sau đó liên tục trở lại cảnh này để thể hiện sự kiên nhẫn và tình yêu của vợ. Điều này giúp tạo nên một câu chuyện có sự liên tục và mạch lạc,