Trang chủ
/
Văn học
/
Câu 1. Đọc cân chuyện sau và thực hiện yêu cầu: BÁY SÁC CÄU VòNG "Một hôm, khi đang hoàn thiện bức tranh của minh, anh họa sĩ vô cùng phân vǎn không biết chọn màu gi để tô nền cho bức tranh. Vì quá mẹt nên anh đã thiếp đi. Trong giấc mo anh nghe thấy các sắc màu tranh luận với nhau. Đầu tiên, anh màu Đỏ lên tiếng: "Dương nhiên tôi là người quan trọng nhất!Đến quốc kì còn phải mang màu của tôi nữa cơ màl" Cô màu Cam cũng chẳng chịu kém cạnh: "Nhumg anh lại chẳng phổ biến bằng tôi đâu anh Đỏ a! Tôi có mặt ở khắp mọi nơi,ở tất cả các quả cam trên đời.Trẻ em cũng vô cùng thích tôi vì tôi mang màu sắc của những viên kẹo nữa." "Làm sao bằng tôi được!" = Màu Vàng lên tiếng - "Các anh nên nhớ, nguồn sống của Trái Đất này là Mặt Trời.Mà Mặt Trời thì có màu gi? Hàng triệu những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời kia nữa cũng đều có màu vàng cả đấy. Tôi chả quan trọng hơn gấp tỉ lần cái vỏ cam của chị." Bác Xanh Lá ôn tồn lên tiếng: "Công nhận các cháu nói cũng đúng. Nhưng mà bác cho rằng màu của thiên nhiên.cây có mới là đẹp nhất!" "Thế còn màu bầu trời và nước biển thì sao a?" - Xanh Lam cố cãi. Cậu bé màu Chàm im lặng mãi nãy giờ mới lên tiếng: "Em thì em thấy là màu chàm trên các áo của các bả, các mẹ mới đẹp và thân thương nhất!" Mọi người đều tranh cãi chǎng ai chịu nhường ai, khiến em gái út màu Tím phải khóc nắc lên vì ấm ức. Em thỏ thé: "Các anh, các bác ai cũng tốt cả,còn mỗi em là ít được biết đến nhất thôi, em chỉ được xuất hiện trong nét bút mực của các bạn nhỏ Anh họa sĩ nghe thấy tất cả cuộc tranh cãi của các bạn màu, cuối cùng anh cũng biết mình phải làm gi. Khi thức dậy, anh mim cười vẽ trên bức tranh một chiếc câu vông thật lớn, cả bảy màu cùng nhau hiện lên vô cùng đẹp.Lúc này mọi người mới nhận ra, họ chi tỏa sáng rực rỡ nhất khi đứng cạnh nhau." (Theo Lê Thị Vân Anh, Giải Nhì - Hạng mục Tiểu học - Đóa hoa đồng thoại,lần thứ 2, NXB Kim Đồng, tr.10) DE SO II CAU LẠC BỘ VĂN 6

Câu hỏi

Câu 1. Đọc cân chuyện sau và thực hiện yêu cầu:
BÁY SÁC CÄU VòNG
"Một hôm, khi đang hoàn thiện bức tranh của minh, anh họa sĩ vô cùng phân vǎn không biết
chọn màu gi để tô nền cho bức tranh. Vì quá mẹt nên anh đã thiếp đi. Trong giấc mo anh nghe
thấy các sắc màu tranh luận với nhau.
Đầu tiên, anh màu Đỏ lên tiếng:
"Dương nhiên tôi là người quan trọng nhất!Đến quốc kì còn phải mang màu của tôi nữa cơ màl"
Cô màu Cam cũng chẳng chịu kém cạnh:
"Nhumg anh lại chẳng phổ biến bằng tôi đâu anh Đỏ a! Tôi có mặt ở khắp mọi nơi,ở tất cả các
quả cam trên đời.Trẻ em cũng vô cùng thích tôi vì tôi mang màu sắc của những viên kẹo nữa."
"Làm sao bằng tôi được!" = Màu Vàng lên tiếng - "Các anh nên nhớ, nguồn sống của Trái Đất
này là Mặt Trời.Mà Mặt Trời thì có màu gi? Hàng triệu những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời
kia nữa cũng đều có màu vàng cả đấy. Tôi chả quan trọng hơn gấp tỉ lần cái vỏ cam của chị."
Bác Xanh Lá ôn tồn lên tiếng:
"Công nhận các cháu nói cũng đúng. Nhưng mà bác cho rằng màu của thiên nhiên.cây có mới
là đẹp nhất!"
"Thế còn màu bầu trời và nước biển thì sao a?" - Xanh Lam cố cãi.
Cậu bé màu Chàm im lặng mãi nãy giờ mới lên tiếng:
"Em thì em thấy là màu chàm trên các áo của các bả, các mẹ mới đẹp và thân thương nhất!"
Mọi người đều tranh cãi chǎng ai chịu nhường ai, khiến em gái út màu Tím phải khóc nắc lên vì
ấm ức. Em thỏ thé:
"Các anh, các bác ai cũng tốt cả,còn mỗi em là ít được biết đến nhất thôi, em chỉ được xuất hiện
trong nét bút mực của các bạn nhỏ
Anh họa sĩ nghe thấy tất cả cuộc tranh cãi của các bạn màu, cuối cùng anh cũng biết mình
phải làm gi. Khi thức dậy, anh mim cười vẽ trên bức tranh một chiếc câu vông thật lớn, cả bảy
màu cùng nhau hiện lên vô cùng đẹp.Lúc này mọi người mới nhận ra, họ chi tỏa sáng rực rỡ
nhất khi đứng cạnh nhau."
(Theo Lê Thị Vân Anh, Giải Nhì - Hạng mục Tiểu học
- Đóa hoa đồng thoại,lần thứ 2, NXB Kim Đồng, tr.10)
DE SO II CAU LẠC BỘ VĂN 6
zoom-out-in

Câu 1. Đọc cân chuyện sau và thực hiện yêu cầu: BÁY SÁC CÄU VòNG "Một hôm, khi đang hoàn thiện bức tranh của minh, anh họa sĩ vô cùng phân vǎn không biết chọn màu gi để tô nền cho bức tranh. Vì quá mẹt nên anh đã thiếp đi. Trong giấc mo anh nghe thấy các sắc màu tranh luận với nhau. Đầu tiên, anh màu Đỏ lên tiếng: "Dương nhiên tôi là người quan trọng nhất!Đến quốc kì còn phải mang màu của tôi nữa cơ màl" Cô màu Cam cũng chẳng chịu kém cạnh: "Nhumg anh lại chẳng phổ biến bằng tôi đâu anh Đỏ a! Tôi có mặt ở khắp mọi nơi,ở tất cả các quả cam trên đời.Trẻ em cũng vô cùng thích tôi vì tôi mang màu sắc của những viên kẹo nữa." "Làm sao bằng tôi được!" = Màu Vàng lên tiếng - "Các anh nên nhớ, nguồn sống của Trái Đất này là Mặt Trời.Mà Mặt Trời thì có màu gi? Hàng triệu những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời kia nữa cũng đều có màu vàng cả đấy. Tôi chả quan trọng hơn gấp tỉ lần cái vỏ cam của chị." Bác Xanh Lá ôn tồn lên tiếng: "Công nhận các cháu nói cũng đúng. Nhưng mà bác cho rằng màu của thiên nhiên.cây có mới là đẹp nhất!" "Thế còn màu bầu trời và nước biển thì sao a?" - Xanh Lam cố cãi. Cậu bé màu Chàm im lặng mãi nãy giờ mới lên tiếng: "Em thì em thấy là màu chàm trên các áo của các bả, các mẹ mới đẹp và thân thương nhất!" Mọi người đều tranh cãi chǎng ai chịu nhường ai, khiến em gái út màu Tím phải khóc nắc lên vì ấm ức. Em thỏ thé: "Các anh, các bác ai cũng tốt cả,còn mỗi em là ít được biết đến nhất thôi, em chỉ được xuất hiện trong nét bút mực của các bạn nhỏ Anh họa sĩ nghe thấy tất cả cuộc tranh cãi của các bạn màu, cuối cùng anh cũng biết mình phải làm gi. Khi thức dậy, anh mim cười vẽ trên bức tranh một chiếc câu vông thật lớn, cả bảy màu cùng nhau hiện lên vô cùng đẹp.Lúc này mọi người mới nhận ra, họ chi tỏa sáng rực rỡ nhất khi đứng cạnh nhau." (Theo Lê Thị Vân Anh, Giải Nhì - Hạng mục Tiểu học - Đóa hoa đồng thoại,lần thứ 2, NXB Kim Đồng, tr.10) DE SO II CAU LẠC BỘ VĂN 6

expert verifiedXác minh chuyên gia

Giải pháp

4.3(263 phiếu bầu)
avatar
Thanh Thảocựu binh · Hướng dẫn 9 năm

Trả lời

Câu 1. Đọc câu chuyện sau và thực hiện yêu cầu:<br /><br />BÁY SÁC CÄU VòNG<br />"Một hôm, khi đang hoàn thiện bức tranh của mình, anh họa sĩ vô cùng phân vân không biết chọn màu gì để tô nền cho bức tranh. Vì quá mệt nên anh đã thiếp đi. Trong giấc mơ anh nghe thấy các sắc màu tranh luận với nhau.<br /><br />Đầu tiên, anh màu Đỏ lên tiếng:<br />"Dương nhiên tôi là người quan trọng nhất! Đến quốc kỳ còn phải mang màu của tôi nữa cơ mà!"<br /><br />Cô màu Cam cũng chẳng chịu kém cạnh:<br />"Nhưng anh lại chẳng phổ biến bằng tôi đâu anh Đỏ ạ! Tôi có mặt ở khắp mọi nơi, ở tất cả các quả cam trên đời. Trẻ em cũng vô cùng thích tôi vì tôi mang màu sắc của những viên kẹo nữa."<br /><br />"Làm sao bằng tôi được!" - Màu Vàng lên tiếng - "Các anh nên nhớ, nguồn sống của Trái Đất này là Mặt Trời. Mà Mặt Trời thì có màu gì? Hàng triệu những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời kia nữa cũng đều có màu vàng cả đấy. Tôi chẳng quan trọng hơn gấp tỉ lần cái vỏ cam của chị."<br /><br />Bác Xanh Lá ôn tồn lên tiếng:<br />"Công nhận các cháu nói cũng đúng. Nhưng mà bác cho rằng màu của thiên nhiên, cây cỏ mới là đẹp nhất!"<br /><br />"Thế còn màu bầu trời và nước biển thì sao ạ?" - Xanh Lam cố cãi.<br /><br />Cậu bé màu Chàm im lặng mãi nãy giờ mới lên tiếng:<br />"Em thì em thấy là màu chàm trên các áo của các ba, các mẹ mới đẹp và thân thương nhất!"<br /><br />Mọi người đều tranh cãi chẳng ai chịu nhường ai, khiến em gái út màu Tím phải khóc nắc lên vì ấm ức. Em thốt thở:<br />"Các anh, các bác ai cũng tốt cả, còn mỗi em là ít được biết đến nhất thôi, em chỉ được xuất hiện trong nét bút mực của các bạn nhỏ."<br /><br />Anh họa sĩ nghe thấy tất cả cuộc tranh cãi của các bạn màu, cuối cùng anh cũng biết mình phải làm gì. Khi thức dậy, anh mỉm cười vẽ trên bức tranh một chiếc cầu vồng thật lớn, cả bảy màu cùng nhau hiện lên vô cùng đẹp. Lúc này mọi người mới nhận ra, họ chỉ tỏa sáng rực rỡ nhất khi đứng cạnh nhau."<br /><br />(Theo Lê Thị Vân Anh, Giải Nhất - Hạng mục Tiểu học - Đóa hoa đồng thoại, lần thứ 2, NXB Kim Đồng, tr.10)<br /><br />DE SO II CAU LẠC BỘ VĂN 6